Chương trước
Chương sau
Diệt Thiên:"À phải rồi, đây là giấy sinh mệnh như đã hứa.

Anh lấy ra ba miếng giấy trắng ghi tên ba người chia cho hai cô:

"Chia cho nhau nhé.

Mie:"Vâng ạ.

Senren:"Nè của tôi đó.

Ba người trao giấy cho nhau, hồi ức lại ùa về.

Một hôm nọ.

Senren:"[Bối rối] Anh làm trò gì đó? tự nhiên nắm tay tôi? m-muốn làm gì hả?

Diệt Thiên:"Móng tay cô dài quá cần hớt bớt.

Senren:"Không cần.

Diệt Thiên:"Dài quá tuốt có chút đau, nếu không... lần sau thử dùng miệng?

Senren:...

Lý do quá chính đáng không phản bác được, thế là cô bị anh dịu dàng cắt hết móng tay.

Diệt Thiên:"Sẵn hớt rồi hớt móng chân luôn nhỉ?

Senren:...

Mie cũng dính chấu.

Lại một hôm nọ.

Sáng sớm.

Diệt Thiên:"Để tôi chảy tóc cho hai cô, tôi rất có tay nghề đấy nhé.

Senren:"Không cần.

Diệt Thiên:"Hôm nay ăn hải sản.

Có một khoảng thời gian cô cảm giác anh rất phiền phức, nhưng sau đó...

Senren:"Được thôi, không phải vì muốn ăn hải sản đâu nhé.

Mie:"Làm phiền ạ.

Một hôm khác.

Diệt Thiên:"Ơ, móng tay cô ra lại rồi kìa, để tôi giũa cho.

Senren:"Không cần... được thôi.

Nhớ lại lúc anh nói dùng miệng, tốt, cô sợ.

Mie:"Phiền anh ạ.

Hiện tại.

Senren:"(Thì ra là lúc đó, chuẩn bị, sớm, thế sao?).

Diệt Thiên:"Mấy mảnh giấy này bỏ đâu được nhỉ? hừm, có rồi.

Anh lấy ra mặt dây chuyền đựng ảnh mở nắp bỏ vào đeo luôn, còn hộp bài? ẩn nó trong cơ thể rồi.

Diệt Thiên:"Vầy là ổn, trước hết phải đi tìm thị trấn để hỏi thăm tin tức nhỉ?

Nhìn vậy thôi, chứ anh biết hai cô để ý chuyện này lắm (giấy).

Ở đâu đó.

Trước một gốc cây, Senren đập tay lên nó dồn anh dựa sát gốc cây:

"À, này nhé, em, có chuyện, cần nói, với anh...

Mặt cô đỏ bừng.

Diệt Thiên:"(Gì vậy, gì vậy? kabe-don? chứ còn gì nữa mới đi tiểu ra là, rõ là theo dõi, cảnh này cứ như là chuẩn bị tỏ tình vậy?),Táo bón?

Senren:...

Senren:"[Cáu] Không đùa đâu nhé!

Diệt Thiên:"(Trông đáng sợ quá, một tí),Thế, em có chuyện gì muốn nói với anh, Senren-chan?

Senren:"E-Em... E-Em... Thật ra nhé... à... ừm... nói sao nhỉ...

Vốn muốn nói ra một mạch, bị anh đùa cô phải cần thời gian góp nhặt can đảm lại.

Muốn được đặc biệt trong mắt anh, nên cô thường xưng tôi, nhưng dạo này làm nhiệm vụ chung cảm giác tình cảm tăng tiến, thấy xưng em cho thân mật.

Diệt Thiên:"(Cà lăm luôn rồi, toi rồi, ngăn lại thôi, không là mình lại bị chứng bảo vệ quá mức mất).

Senren:"Em yêu anh! (nói ra rồi).

Diệt Thiên:"Ah, cái gì thế nhỉ?

Anh mộp xuống nhìn:

"Ra là cục đá, cứ tưởng cái gì, Senren? em vừa nói gì thế?

Senren:"[Dỗi] Em nói là em yêu anh!...

Diệt Thiên:"Sao cơ? Trời đất, xin lỗi nhé anh đột nhiên nhớ ra mình có việc chưa làm.

Vừa định chạy đi thì bị cô túm lại:

"Này, anh có nghe em nói không hả?! [Thúc thít] em yêu anh! yêu anh! yêu anh! rất rất nhiều, rất rất rất là yêu anh, tại sao... tại sao... anh không chịu hiểu hả... luôn như vậy... cả hai đều hiểu tình cảm của nhau mà... em vẫn luôn... thôi đủ lắm rồi!

Anh phải là của riêng mình cô, riêng mình cô thôi! bất kể kẻ nào dám đụng đến, đều phải chết! không chiếm được bằng cách thông thường thì phải dùng thủ đoạn, như bỏ thuốc!

Diệt Thiên:"(Bản năng mách bảo mình sẽ bị xử nếu không làm gì ngay).

Anh ôm cô vào lòng:

"Anh hiểu chứ, sao anh có thể không hiểu được.

Senren:"Vậy thì tại sao!?

Nói những lời dỗ dành hôn hít dụ dỗ tí làm cô cũng dịu lại, mà không hề hay biết, cô xém tí thành yandere, và còn muốn bỏ thuốc mình.

Chuyện là mới đầu lạc đường trong rừng, sau đó gặp người được chỉ đường, ba người tới thị trấn Ánh Rạng Đông, tham gia hội mạo hiểm giả, chi nhánh hiệp hội hiệp sĩ.

Vừa làm nhiệm vụ vừa hỏi thăm tin tức, kỳ này nhận nhiệm vụ vào thung lũng diệt quái, ba người tạm tá túc trong hang đá để dựng lều, lúc anh đi tiểu ai đó theo dõi, chuyện là thế đó.

Hôm sau.

"Băng! Băng!

Anh bắn ba viên đạn bay tới biến thành lưới nhện cột đám yêu tinh lại, hai cô phân biệt dùng thủy độn và lôi độn tiễn dong cả lũ.

Mie:"Chúng đông quá, chúng ta bị bao vây rồi.

Senren:"Đáng ghét, lũ mọi rợ này, giết mãi không hết!

Diệt Thiên:"Cúi xuống.

Ba người dựa lưng vào nhau, hai cô cúi người xuống, anh cầm hai cây súng mạch điện tím, xoay quanh bóp cò.

"Rẹt! Rẹt!

Từ hai ống súng bắn ra tia laze bạc càng quét xung quanh, nơi đi qua đều bị sức nóng cắt đứt tan chảy.

Diệt Thiên:"Hoàn thành nhiệm vụ.

Senren:"Nhìn bao nhiêu lần vẫn không tin được, anh có thể chế món vũ khí khủng như vậy.

Súng anh chế khi nhớ tới bộ anime nào đó, main là biến đổi sư biến đổi vật chất thành thứ khác, nó chế súng đạn đánh nhau nhìn đã lắm, thế là anh nảy ra ý tưởng tạo skill và làm.

Anh vừa dùng là 2 loại đạn, lưới nhện, nguyên tử, và còn khoảng 10 loại khác nữa.

Shock điện, kích dục, tan rã quần áo, truy tìm, khói độc, xuyên giáp, đóng băng, khói mù, chữa trị, dịch chuyển, còn lại sẽ thêm sau.

Mie:"Diệt Thiên, anh tuyệt thật đó.

Diệt Thiên:"Cẩn thận! còn 1 con chưa chết kìa.

"Băng!

Một viên đạn bay ra xuyên thủng đầu con yêu tinh anh cố tình chừa lại, từ lỗ thủng bốc ra khói xanh lá quần áo hai cô tan chảy.

Diệt Thiên:"Anh không có nhìn thấy gì đâu, anh thề đó~ chỉ là tai nạn thôi.

Mie:"Mồ~ Diệt Thiên-san thật là... Ecchi.

Senren:"Yaa! Anh là đồ khốn! lần thứ 5 rồi đó! em không tha cho anh đâu! mau đền quần áo lại đây!

Cô nhào tới vờ đánh yêu cắn yêu thì thầm:

"Mồ, nếu anh muốn nhìn tới vậy, buổi tối có thể mà~

Diệt Thiên:"Em diễn sai kịch bản rồi đấy, cảnh này phải chửi mắng anh thậm tệ mới phải, đây.

Anh vội ngăn lại kiểu sàm sỡ chính đáng này, lấy cho hai cô một bộ quần áo dự phòng khác.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.