9h tối.
Diệt Thiên:"Cũng 9h rồi đi ngủ thôi.
Tắt điện thoại Diệt Thiên trở về phòng của mình.
Trong phòng mình.
Diệt Thiên:"Ừm được 422ngàn rồi, nên mua gì cái gì đây? Đèn lộng lẫy, loa thôi miên đồ vật, loa cổ vũ, hay máy nói dối nhỉ? thôi chừng nào cần thì mua, còn giờ a?
Cười bỉ ổi Diệt Thiên xách gói ra khỏi phòng, đi tới trước cửa phòng Tsukuyomi gõ cửa.
"Thùng thùng.
Diệt Thiên:"Uy Tsukuyomi cậu ngủ chưa? mình có chuyện muốn nói với cậu.
Đi ra mở cửa nhìn thấy Diệt Thiên ôm gối đứng trước cửa, Tsukuyomi mặt lập tức đỏ tới mang tai, mới nhìn nàng cũng biết hắn muốn làm gì luôn rồi, lúc trước Sougo cũng làm như vậy a, có chút mắc cỡ Tsukuyomi hỏi:
"Cậu... cậu muốn nói chuyện gì... với mình?
Diệt Thiên:"Tsukuyomi ~ơi mình... mình sợ ma lắm tối nay mình có thể...
"Rầm.
Tsukuyomi:"Không... không được.
Diệt Thiên:...
Thấy Tsukuyomi đống cửa từ chối, Diệt Thiên có chút bực bội nói:
"Được rồi, vậy mình về đây.
Nghe tiếng bước chân đi xa, Tsukuyomi có chút ngượng ngùng mở cửa ra nhìn hành lang trống không, mà không hề hay biết một người tí hon đã chạy vào phòng.
Có chút thất vọng đóng cửa lại, Tsukuyomi lên giường đi ngủ, một lát sau bỗng nhiên nàng cảm giác được có người đang ôm mình, Tsukuyomi hoảng sợ muốn hét lên thì bị một bàn tay bịt miệng lại.
Diệt Thiên:"Tsukuyomi ~ơi mình sợ ma quá ngủ không được, mình đêm nay muốn ngủ với...cậu.
Tsukuyomi:"Ưm ưm.
Diệt Thiên:"Quên mất mình còn bịt miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/decade-toi-thuong-he-thong/2549498/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.