Rất nhiều năm về sau, mẹ Cẩm Sắt vẫn luôn nghĩ về chuyện ngày hôm đó.
Mấy năm nay bà chưa từng quên ngày hè của mấy chục năm về trước, cái ngày đã thay đổi toàn bộ vận mệnh ấy chính là ngày Cẩm Sắt tròn mười tuổi.
Cẩm Sắt trực nhật xong thì trở về nhà, một mình đi trên con ngõ tắt nhỏ thưa thớt người qua lại. Có một người đàn ông không thấy rõ mặt mũi theo đuôi cô bé, mở lời dụ dỗ, nghe khẩu âm không giống người trong vùng, "Bé con này, có muốn ăn kẹo này không? Chú dẫn đi chỗ kia chơi vui lắm."
Các thầy cô trong trường mỗi ngày đều dặn dò học sinh không được nhận đồ của người lạ, không được đi theo người lạ. Cẩm Sắt ý thức được kẻ trước mặt là một tên bại hoại, thủ đoạn tuy có chút vụng về, nhưng cô bé vẫn sợ tới mức lập tức quay đầu bỏ chạy, lại bị kẻ lạ mặt đó ngăn lại.
Ngay lúc Cẩm Sắt sắp bị ôm đi thì bỗng nhiên Hoa Niên cầm một cái lọ thủy tinh lớn xuất hiện từ một căn nhà bỏ hoang ven đường. Cô bé giơ cái lọ lên, hung hăng ném về phía đầu của tên ác ôn kia. Lọ thủy tinh vỡ ra, sao giấy trong lọ rơi xuống đầy đất.
Tên bắt cóc bị đau, ném Cẩm Sắt xuống, xông về phía Hoa Niên. " Con bé c h ế t bầm kia! Vừa hay tao tóm được cả đôi...", hắn khiêng Hoa Niên lên, lại hùng hổ đi về phía Cẩm Sắt.
"Chạy nhanh đi! Chạy nhanh! Chị Cẩm Sắt, nhanh chạy về nhà gọi bố mẹ tới cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/death-comes/4228217/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.