Đồng nghiệp thấy tôi gửi mail: "Gosh, Blackberry!*" (Ôi trời! Blackberry!). Cứ như thể trong tay tôi là con quái vật vậy. Sau đó anh ta rút ra kết luận, cuộc sống thường ngày của tôi quá vô vị.
*Blackberry: một loại điện thoại phím bấm được dân văn phòng ưu dùng, chủ yếu để liên lạc, ít ứng dụng giải trí.
Tôi: "Hey. It"s just a phone, not a plaything." (Nó chỉ là một cái điện thoại thôi mà, có phải đồ chơi đâu). Gọi điện, nhắn tin, soạn mail mới là công dụng chính.
Sau đó tôi cảm thán với Cố Ngụy: "Một người làm việc suốt mười hai tiếng đồng hồ một ngày, không hiểu còn sức lực ở đâu mà chơi nhiều ứng dụng điện thoại thế nhỉ?"
Cố Ngụy: "Cái này còn phải xem người này kết hôn chưa."
Tôi: "Hử?"
Cố Ngụy: "Ví dụ như anh, về cơ bản là sẽ không chơi nữa, chẳng có thời gian mà chơi."
Tôi: "Thế cho nên ngày mai em nên đi cười nhạo anh ta vì còn chưa lấy vợ?"
Cố Ngụy: "Ờ… em nên thuyết phục anh ta, so với việc điên cuồng chơi game sau một ngày dài làm việc thì chẳng bằng chăm chỉ vận động một chút, đi ngủ sớm hơn, giữ cho cơ thể và trạng thái tinh thần ở mức tốt nhất…"
Tôi: "Để ready for lấy vợ sao?"
Cố Ngụy xoa huyệt thái dương: "Ok, let him go." (Được rồi, mặc kệ anh ta.)
Cố Ngụy lại nói tiếp: "Hai người Tiêu Trọng Nghĩa về rồi đấy."
Tôi: "Tuần trăng mật xịn không?"
Cố Ngụy: "Có phải anh đi hưởng tuần trăng mật đâu?!"
Tôi: "Ừ nhỉ ^^ Thế quà của Tam Tam thì sao?"
Cố Ngụy: "……………" Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dear-doctor-quang-doi-con-lai-xin-chi-giao-nhieu-hon/1794480/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.