Ở trong gia đình tôi, khi ý kiến của mẹ tôi bị phản đối, bà sẽ nói: “Hai người họ Lâm các người ức hiếp tôi.”
Khi ý kiến của thầy Lâm bị phản đối, ông sẽ nói: “Hai người phụ nữ các người bắt nạt tôi.”
Khi ý kiến của tôi bị phản đối, tôi sẽ nói: “Hai vợ chồng các người bắt nạt con.”
Sau đó hai vợ chồng ăn ý kia bày ra vẻ mặt như thể đương nhiên, đồng thanh nói: “Thì sao?”
Suốt tám năm trời, từ khi thầy Lâm và mẹ tôi yêu nhau cho tới khi tôi ra đời, ông luôn miêu tả tám năm ấy bằng cụm từ “tám năm kháng chiến” với vẻ mặt vô cùng chua xót. Hai người họ đã từng chí choé đấu khẩu, đã từng cãi nhau, nhưng tình cảm luôn rất tốt. Mẹ tôi thận trọng đoan trang, tính tình nghiêm túc, thầy Lâm thì,… rất là bám dính. Khi tôi còn nhỏ, hai người bọn họ phải lo lắng vấn đề “nhà có trẻ em, chú ý không để ảnh hưởng”, đợi tới khi tôi lên đại học, hai người bọn họ đã chẳng có cố kị gì nữa. Sáng ra ăn bánh bao phải mỗi người một nữa, đi tản bộ thì phải nắm tay nhau, xem ti vi thôi cũng phải tựa vào nhau, còn tranh thủ thời gian quảng cáo mà hôn trộm nhau nữa,…
Tôi kháng nghị hai tay: “Hai người chú ý một chú, ở đây vẫn còn người đang độc thân đấy.”
Hai người bọn họ tiếp tục đồng thanh: “Thì sao?”
Chẳng sao cả:) tôi coi như không nhìn thấy gì hết. Đang định di dời phạm vi an toàn, thì mẹ tôi lại bắn thêm một phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dear-doctor-quang-doi-con-lai-xin-chi-giao-nhieu-hon/1794449/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.