Sáu giờ sáng hôm sau,tôi tự động mở mắt, thẫn thờ nhìn trần nhà. Một tia nắng tinh nghịch len qua rèm cửa nhảy nhót trên mặt đất, tiếng hít thở đều đều của Tiểu Thảo vang bên tai ru tôi chìm vào giấc ngủ. Đúng lúc này, nhạc chuông vang lên. Tôi sờ điện thoại, nhìn màn hình đang rung không ngừng, ký ức đêm qua ùa về.
"A lô?"
"..."(Não còn đang khởi động)
"Lâm Chi Hiệu?"
"Vâng."
"...Anh là ai?"
"...Bác sĩ."
"..." Không cần nhìn cũng biết, chắc chắn lúc này anh đang đỡ trán, "Anh tan ca rồi."
"Em...đang ở ký túc xá, trên giường. Em tỉnh lâu rồi, nhưng chưa dậy thôi..."
"Anh có thể nghe ra."
Tiếng xe cộ tấp nập, tiếng loa trong lối vào tàu điện ngầm hòa lẫn quẹt thẻ khuấy động tâm hồn, tôi khẽ gọi một tiếng "Cố Ngụy".
"Ừ."
"Trên cổtay anh là gì?"
"Một tràng hạt. Sợ anh bay mấtà?"
"Haizz, chẳng may là con hồ ly tinh nghìn năm nào thì sao..." Chớp chớp mắt.
Đầu dây bên kia bật cười: "Vậy thì một chiếc vòng tay của em có giữ nổi không?"
"Bà ngoại em niệm 108 lần bát nhã tâm kinh trên đó."
"..."
Đầu dây bên kia im lặng một lát: "Hôm nay em có dự định gì không?"
"Không."
"Thế chúng mình..."
"À quên chiều nay có buổi giao lưu với tân sinh viên."
"..."
Tôi nghe thấy anh đi trong đám đông: "Sắp đến bến tàu điện ngầm rồi, tầm 15′ nữa là đến trường em."
Sau khi ngắt điện thoại, tôi vùng xuống giường như lươn giật điện.
Đây là ngày yêu đầu tiên của chúng tôi. Một nam chính làm người khác cạn lời và một nữ chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dear-doctor-quang-doi-con-lai-xin-chi-giao-nhieu-hon/1794404/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.