Ngày 8 tháng 3 năm 2009
Phẫu thuật xong ba ngày xuống giường, năm ngày loạng choạng cất bước, thầy Lâm hồi phục tương đối nhanh. Trong thời gian đó, bác sĩ Cố cũng dần quen thuộc với gia đình tôi, gặp chúngtôi ở hành lang còn trêu thầy Lâm: "Bác đi đâu cũngcó hai điều dưỡng viên cao cấp đi cùng nhỉ."
Ngàythứ tám sau khi phẫu thuật, thầy Lâm đã đi khá vững,không cần tôi đỡ cũng có thể đi thẳng băng được rồi. Lúc qua phòng làm việc của các bác sĩ, ông kéo tay tôi lại: "Ô nhìn kìa."
Tim tôi "thịch" một tiếng, "không phải bị thầy Lâm phát hiện rồi chứ",tôi chột dạ nhìn vào bên trong, thấy trên ghế có một chàng trai mặc áo blouse trắng.
"Thấy thằng nhóc kia không? Đẹp trai phết."
Oẹ, ốm một cái là sở thích thay đổi 360°, lại còn dẫn con gái đứng cửa nhòm giai, chẳng có lẽ mấy bữa nay bị các bà các bác trung niên đồng hoá mãnh liệt quá... Nhìn lướt qua: da trắng,mặt chữ điền, đeo kính. Tôi bình luận đúng trọng tâm: "Phình phường." Rồi dìu ông chuẩn bị đi.
Thầy Lâm lập tức nghiêm nghị: "Đẹp trai như sao Hàn ấy."
Ôi chao, đến Lương Triều Vĩ với Lưu Thanh Vân còn không phân biệt nổi thì đồng chí có tư cách gì để bình luận.
Không nói nhiều quay lưng đi luôn: "Ba quá khen ấy, bình thường thôi". Tôi bỗng thấy, nếu bị bắt gặp đang bò trước cửa phòng làm việc người ta để soi giai đẹp thì không biết phải tìm lỗ nào mà chui nữa, nên vội vàng vừa lôi vừa ôm đứa-trẻ-già này về: "Đi, đi nào, kinh quá cơ."
Thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dear-doctor-quang-doi-con-lai-xin-chi-giao-nhieu-hon/1794390/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.