Dịch giả: nhatchimai 
Diệp Vũ Hà cũng nhìn ra điểm ấy bèn thì thầm hỏi: "Thiên Sách bị người ta giết chết vứt xác. Việc này chứng tỏ trên đảo thực có vấn đề. Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?" 
Lúc này cao thủ Thiên Sách vệ đều lên bờ. Thu Trường Phong nhìn hòn hoang đảo uốn lượn quỷ dị, thầm nghĩ trong lòng cái hoang đảo này nói lớn không lớn, bảo nhỏ không nhỏ. Nếu thực muốn thăm dò thì bằng ngần này người lục soát cả đên cũng chưa xong. Huống hồ, mọi người không quen thuộc cái địa thế nơi này, nếu địch bố trí mai phục thì... hai trăm Thiên Sách vệ có thể có kết quả giống như ở Kim Sơn lắm? 
Đang chìm trong suy tưởng thì hắn nghe thấy Sương Hàng trầm giọng nói: "Có người cũng tốt, không người cũng thế. Thừa lúc có ánh trăng, chúng ta cũng nên lục soát!" 
Thu Trường Phong chầm chậm gật đầu rồi bảo: "Sương Hàng huynh, phiền ngươi điểm ba mươi tay ngạch nỗ bảo vệ đội thuyền..." 
Sương Hàng ngạc nhiên: "Đảo cũng không nhỏ, nhân thủ chúng ta vốn thiếu, sao còn cần phải người thủ tại thuyền? Theo ý ta thì không bằng tập trung toàn bộ nhân lực thừa dịp đêm hôm lục soát một lượt." 
Thu Trường Phong nhíu mày, chậm rãi nói: "Kẻ địch có thể thừa dịp toàn bộ chúng ta tiến sâu vào đảo mà phá hủy hết thuyền thì ta quay lại bằng cách nào?" 
Sương Hàng biến sắc, gã nhìn Thu Trường Phong một hồi lâu mới nói: "Vẫn là Thu Thiên hộ nghĩ chu đáo. Được rồi, ta lập tức đi sắp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-yen/2868749/quyen-2-chuong-8-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.