Dịch giả: nhatchimai 
Hán vương lắc đầu bảo: "Không biết." Thấy Thu Trường Phong thất vọng, Hán vương vừa cười vừa nói: "Nhưng bổn vương đã nắm chắc tám phần, hơn phân nửa là bọn chúng ở một hòn đảo hoang vô danh phía đông bắc cách hòn Đại sơn tầm vài trăm dặm..." 
Thu Trường Phong lẩm bẩm trong miệng: "Nắm chắc tám phần?" 
Hán vương thấy Thu Trường Phong hoang mang bèn giải thích: "Kỳ thật mấy ngày qua của bổn vương, ngoài sáng là lệnh cho Kỷ Chỉ Huy sứ dò xét, khống chế đội thuyền qua lại vùng biển, lại phái không ít không ít nhân thủ âm thầm trưng dụng thuyền đánh cá ra biển để tìm căn cơ của Chu Duẫn Văn trên biển. Các đội thuyền khác đều đã quay về chỉ có đội thuyền đến chỗ hoang đảo kia thì chưa về lấy một chiếc." 
Thu Trường Phong âm thầm kinh hãi bèn hỏi: "Bởi vậy, Điện hạ cho rằng nơi ấy nhất định là sào huyệt của Chu Duẫn Văn sao?" 
Hán vương trầm giọng đáp: "Không sai. Chu Duẫn Văn đường đường chính chính làm một trận với bổn vương cũng tốt, đánh lén cũng chẳng sao, sào huyệt của nó nhất định trống không. Bổn vương định chia binh ba đường, một đường tới nghênh địch ở Sơn Dương, một đường ôm cây đợi thỏ, đường còn lại dùng thuyền nhẹ chạy nhanh, thừa dịp chúng dốc hết binh lực tập kích căn cơ chúng, tranh thủ một mẻ hốt gọn vây cánh." 
Thu Trường Phong ngập ngừng một lúc rồi nói: "Chuyện ngư thuyền biến mất dù có thể chứng minh nơi ấy có vấn đề nhưng Chu Duẫn Văn hay Tông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-yen/2868745/quyen-2-chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.