Dịch giả: Hương Giang
Đây không thể nghi ngờ, - một kiếm sắc bén, tàn nhẫn, thậm chí xa hoa. Trong mười phần uy lực của kiếm có ba phần kiếm pháp, bảy phần là bản thân của bảo kiếm.
Bởi vì đây vốn là cổ kiếm, tên gọi Thuần Quân, một trong mười thanh danh kiếm nổi tiếng khắp thiên hạ, là thanh kiếm được đại sư đúc kiếm Âu Dã Tử dốc hết tâm huyết chế ra.
Danh kiếm xuất, đại sư mất. Danh kiếm vừa ra, mặc dù chớp lấy tinh hoa Thiên Địa, quý khí phong vân, nhưng thân mình cũng dẫn theo sát cơ thiên đại, một bầu máu tươi.
Diệp Hoan ngưng thần tĩnh khí, dường như dùng sức toàn thân, đâm ra một kiếm. Mọi người cùng nín thở.
Trong lúc đó, Phong Vân lại dậy sóng.
Trương Định Biên vung roi, Phong Vân tiên bắn ra không điềm báo trước. Bỗng nhiên phong vân cuộn lên, giống như mây đen ngưng tụ, đột nhiên gào thét, xông tới chỗ Diệp Hoan.
Mây đen kìn kịt, cho dù kia là danh kiếm thiên hạ vô song thì tinh quang ảm đạm, không còn sinh cơ.
Đột nhiên Diệp Hoan biến sắc, khi chưa ở trong trận chiến, không thể hiểu hiết sự đáng sợ khi phải đối đầu với Trương Định Biên. Hắn hai lần thấy Thu Trường Phong chiến đấu với Trương Định Biên, thấy dù Thu Trường Phong ở hạ phong mà vẫn có thể vất vả chèo chống. Hắn chỉ cho rằng Trương Định Biên dù có dũng nhưng tuổi đã xế rồi. Hắn chỉ cho là võ công Thu Trường Phong chẳng cao cường cho lắm.
Nhưng lần này vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-yen/2868721/quyen-2-chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.