Dịch giả: Vivian Nhinhi
Một người nói khẽ: "Ta!"
Mọi người nhìn thấy người vừa hô lên, trên mặt càng thêm kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới kẻ đó dưới tình huống này còn dám đứng ra nói chuyện.
Kẻ vừa nói là thằng bé ăn mày vẫn trốn sau lưng Thu Trường Phong.
Thằng bé ăn mày kia vừa bẩn vừa gầy, tuổi cũng không lớn lắm. Khi nó một mực trốn sau lưng Thu Trường Phong, mặc dù người khác đều cảm thấy kì quái nhưng không lưu ý, nhưng khi thấy nó đứng ra ngẩng đầu, trong mắt đám người Mục Lục ngự đột nhiên hiện ra vẻ quái dị.
Trương Định Biên liếc xéo thằng bé ăn mày kia hồi lâu, nhịn không được cau mày nói: "Ngươi có thể chứng minh cái gì?"
Thằng bé ăn mày kia đứng trước mặt Trương Định Biên, không có ý sợ hãi gì cả, hai tay của nó đưa ra, bày ra một thủ thế cực kỳ kỳ quái. Trương Định Biên vừa thấy thủ thế kia ánh mắt lập tức biến lạnh. Mục Lục Ngự vừa thấy thủ thế đó, sắc mặt kịch biến, rung giọng hỏi: "Ngươi là ai?"
Thằng bé ăn mày kia nhìn Mục Lục Ngự, đột ngột đảo tay, lộ ra một tấm ngọc bài sáng bóng lấp lánh, mặt chính của Ngọc bài có tứ tôn thần thú, mặt sau khắc nhị thập bát tinh. Khi vật kia đột nhiên xuất hiện, ánh lên khuôn mặt vô cùng lấm lem của thằng bé ăn mày này một thứ ánh ngọc lấp lánh.
Dù có là kẻ mù cũng có thể cảm thấy tấm ngọc bài kia có giá trị liên thành, tuyệt đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-yen/2868715/quyen-2-chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.