Dịch giả: Vivian Nhinhi
Thần sắc của Mạc Tứ Phương âm trầm lạnh lùng, nhưng lòng lại nhịn không được loạn lên. Lão rốt cuộc phát hiện, người trước mắt này chẳng những là Cẩm Y Vệ mà còn là một cao thủ - cao thủ trong cao thủ.
Thu Trường Phong phá Lam Điện, trên nét mặt càng thêm nghiêm nghị. Hắn chậm rãi nói: "Mạc Tứ Phương, ta biết rõ ngươi không kém."
Mạc Tứ Phương chỉ hừ lạnh một tiếng, biết rõ lúc này Thu Trường Phong sẽ không rảnh mà khen suông lão như thế, lão đang đợi câu tiếp của Thu Trường Phong.
Quả nhiên, Thu Trường Phong lại nói: "Dù ngươi không kém thì Kinh Lôi, Lam Điện, Động Thiên đều không làm gì được ta. Trừ phi ngươi giết ta, bằng không thì nếu việc này truyền đi, chính là các ngươi đang đối địch với Triều đình, ta chỉ e Bài Giáo sẽ phải chịu tai họa ngập đầu. Ngươi còn muốn tự phụ như thế để gánh vác tất cả mọi hậu quả sao?"
Mạc Tứ Phương thay đổi sắc mặt, lão dường như cũng ý thức được là hậu quả vô cùng nghiêm trọng, nhịn không được bèn chần chờ.
Thu Trường Phong liếc về phía Diệp Hoan, thấy Diệp Hoan vẫn hệt như kẻ nhàn rỗi ngồi đó, chậm rãi nói: "Hôm nay ta chỉ cần hai người Diệp Hoan và Vinh Hoa Phú trở lại nha môn hỏi qua một chút, không liên quan đến người ngoài. Nếu Vinh Hoa Phú tất nhiên sẽ được thả. . ."
Sắc mặt của Diệp Hoan trở nên lạnh lùng, nhưng một chữ cũng không nói.
Thu Trường Phong có chút kinh ngạc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-yen/2868708/quyen-2-chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.