Dịch giả: nhatchimai & vivian Nhinhi 
Sớm ban mai, công chúa Vân Mộng xuống giường, đầu tiên cô gọi đám Vệ Thiết Y lên đường. 
Đương nhiên cô không gọi Thu Trường Phong cùng đi. Cô đến trọ ở đây chính là vì “Nhật Nguyệt ca”, mục đích đã đạt được nên đương nhiên là cô muốn càng xa Thu Trường Phong càng tốt. 
Đương nhiên, Vệ Thiết Y cầu còn không được. Chuyện tổn hại tới công chúa Vân Mộng đương nhiên thân y là hộ vệ khó tránh khỏi trách nhiệm.Y chỉ mong ra roi thúc ngựa đưa công chúa Vân Mộng trở lại kinh thành để thoát gánh nặng này. 
Mọi người lên đường về phía Bắc, tâm tình trên đường của công chúa rất sảng khoái nhưng không bao lâu đã nghe tiếng vó ngựa sau lưng. Cô phải quay đầu lại nhìn, tâm tình rất tệ. 
Hóa ra ba người Thu Trường Phong, Mạnh Hiền, Diêu Tam Tư đều cưỡi ngựa nên cách công chúa Vân Mộng không xa, hơn nữa vẫn mải miết bám theo. 
Công chúa Vân Mộng có tật giật mình bèn thúc ngựa chạy vượt lên quáthỏi: “Thu Trường Phong, ngươi theo bổn công chúa làm gì?” 
Thu Trường Phong đáp lại không mặn không nhạt: “Giọng nói của công chúa tối hôm qua hình như không phải như thế này?” 
Thấy công chúa Vân Mộng tỏ ra chán nản, Mạnh Hiền giảng hòa: “Công chúa điện hạ trở về, chúng ta cũng phải trở về, chỉ là vừa lúc thuận đường mà thôi.” 
Tròng mắt công chúa Vân Mộng xoay động, cô vừa định hỏi là sao các ngươi đánh mất “Nhật Nguyệt ca” mà không chịu đi tìm? Nhưng nghĩ lại, Thu Trường Phong chưa lộ ra chuyện này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-yen/119890/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.