Cổng trường Trung học Thự Quang.
Tà dương chỉ sót lại một vệt nắng, đèn đường cảm ứng được màn đêm buông xuống, tự động bật sáng.
"!" Dương Diệc Lạc giật nảy mình: "Đèn đường à..."
"Ừ, đừng sợ." Doãn Triệt tập trung tinh thần dán mắt vào từng người đi ra cổng trường.
Dương Diệc Lạc thấy sắc trời ngày càng tối bèn ngập ngừng nói: "Cảm ơn cậu đã đi với tớ... Nhưng mà sắp tự học tối rồi, cậu không về nhanh là thầy với các bạn lo đấy, hay là hôm nay thôi vậy..."
"Không sao, không ai lo cho tôi đâu, cậu yên tâm."
"..."
Như thế càng khiến người ta lo hơn đấy được không, Dương Diệc Lạc nghĩ thầm.
"Cậu chắn thằng đó là học sinh ngoại trú không?" Doãn Triệt hỏi.
"Ừ, tớ nghe Chương Khả bảo vậy."
"Thế đợi tiếp đi."
Dương Diệc Lạc gật đầu, cùng quan sát cổng trường, đồng thời lén nhìn người bên cạnh.
Lời lẽ bàn tán về Doãn Triệt ở lớp A1 luôn không hay cho lắm, ai ai cũng bảo tính cậu lầm lì quái gở, trước kia Dương Diệc Lạc cũng cho là thế, ngoài lúc bình thường thu bài tập thì chưa từng nói chuyện với cậu. Nhưng tối nay hai người họ ở đây chờ hơn một tiếng, nói được nhiều hơn, Dương Diệc Lạc bỗng cảm thấy thật ra Doãn Triệt... không đáng sợ như lời đồn.
"Hôm ấy cậu quẹt trúng thằng đó làm nó bị thương à?" Doãn Triệt đột nhiên hỏi.
Dương Diệc Lạc hoàn hồn: "Ừ, nó sờ tớ... Tớ nhất thời kích động khua dao rọc giấy, vốn dĩ chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-y-toi-di-ma/2825290/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.