Tết Dương lịch nghỉ ba ngày, cuối cùng học sinh lớp 12 cũng có dịp nghỉ xả hơi.
Tuy nhiên sau khi giáo viên giao xong bài tập về nhà, đứa nào đứa nấy lại cảm thấy thà rằng không nghỉ.
Buổi chiều tan học, tài xế nhà họ Doãn đã đợi sẵn từ lâu, lúc Doãn Triệt mở cửa ngồi vào xe, Doãn Trạch liếc cậu một cái: "Tôi còn tưởng anh không về nhà."
"Năm mới phải về nhà chứ."
"Nỡ xa bạn trai anh?"
"Không phải em cũng nỡ xa bạn gái em hả?"
"Tôi với cậu ấy hẹn nhau mùng 1 đi chơi rồi."
"À, ra vậy." Cậu không hẹn Tưởng Nghiêu, cũng không nghĩ ra phải hẹn.
Cậu không phải tuýp người nói được câu "một ngày không gặp tôi nhớ cậu lắm" như Tưởng Nghiêu, ba ngày ngắn ngủi còn đòi hẹn hò, khác nào cậu rất quấn người.
Doãn Trạch biết tỏng cậu: "Thỉnh thoảng anh thật sự rất chậm chạp."
"Cũng bình thường."
"Dạo này cái nhìn của mọi người trong trường đối với anh ngày càng tệ, anh không cảm nhận được à?" Doãn Trạch nói: "Hôm qua tôi còn nghe người khác nói anh lôi bạn cùng lớp lên sân thượng đánh người ta khóc, bạn trai anh đứng ra hoà giải, dìu người ta xuống."
Doãn Triệt phì cười: "Tụi nó đồn linh tinh đấy."
"Tôi biết là tin đồn vớ vẩn, nhưng người khác biết không? Tụi nó sẽ chỉ hiểu về anh thông qua tin đồn. Vả lại dù giải thích tụi nó cũng không nghe, vốn dĩ có rất nhiều người ghen ghét anh sẵn rồi."
"Ghen ghét anh? Vì Tưởng Nghiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-y-toi-di-ma/2825152/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.