Quần áo rơi rải rác từ lối vào tầng dưới đến phòng ngủ tầng trên.
Lúc Doãn Triệt bị quăng lên giường, cả người chỉ còn độc áo sơ mi đồng phục.
Sơ mi cỡ rộng vừa che đến trên đùi, đôi chân lõa lồ không biết đặt ở đâu bèn co rụt lại.
Tưởng Nghiêu túm sợi dây đỏ trên cổ chân cậu đặng kéo về phía mình, cất giọng khàn khàn: "Đừng trốn."
"Không trốn." Doãn Triệt nằm nghiêng, không nhìn cơ thể trần trụi trên người mình.
"Vậy thì nhìn tôi đi." Tưởng Nghiêu xoay mặt cậu qua: "Nhìn tôi, để tôi biết cậu thật sự muốn tôi."
Doãn Triệt vẫn không rời mắt.
Tưởng Nghiêu nắm chân cậu ấn lên bên dưới mình, khẽ thúc thứ cộm to ấy vào lòng bàn chân cậu: "Triệt Triệt... Muốn tôi không?"
Quyến rũ đến mức con tim run rẩy.
Ai có thể chịu được alpha như thế.
Lòng bàn chân Doãn Triệt ngứa ngáy, nhột đến tận đáy lòng, cuối cùng không chịu nổi đành chậm chạp xoay thẳng người lại, đôi má trắng nõn ửng hồng, không biết là nóng hay ngượng: "Cậu phiền quá... Muốn, được rồi chứ gì."
Giây phút ấy pheromone của alpha trước mặt tuôn ra ồ ạt như xả lũ, khiến cậu hít thở không thông.
Giữa luồng pheromone nồng đậm làm người ta nghẹt thở, con thú bị cầm tù đã lâu trong cơ thể cậu rốt cuộc cũng thức tỉnh rốt ráo, thoát khỏi gông xiềng nhảy bổ ra.
Cậu đã hoàn toàn tiến vào trạng thái phát tình.
Tay Tưởng Nghiêu từ giữa hai chân cậu thăm dò dưới vạt áo sơ mi, lần lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-y-toi-di-ma/2825138/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.