Chiếc bánh kem cỡ hai mươi xăng ti mét được chia hết nhanh chóng, đến nỗi lúc ăn tối không ai thấy đói, gọi đại vài món ăn địa phương đặc sắc, ăn xong kéo nhau ra về.
Phòng của mọi người đều cùng một tầng, buổi tối sang phòng nhau là như ký túc xá ngày trước. Chương Khả mang bài rủ tới phòng cậu ta chơi đấu địa chủ, cả bọn ngẫm nghĩ dù sao cũng rảnh rỗi, bèn hẹn nhau tắm xong sẽ sang.
Tưởng Nghiêu dắt người yêu nhà mình: "Bọn tôi không chơi đâu, hôm nay làm bánh mệt chết, lưng mỏi vai đau, Triệt Triệt nói muốn đấm bóp cho tôi."
Doãn Triệt: "Tôi không nói."
Tưởng Nghiêu: "Tôi nhớ nhầm, là tôi xin Triệt Triệt đấm bóp cho tôi."
Doãn Triệt bắn cho hắn ánh mắt "thế còn nghe được".
Các bạn khác không níu kéo thêm, Tưởng Nghiêu cười tươi chúc mọi người ngủ ngon, vừa nắm tay vừa kéo cậu về phòng.
Vừa vào cửa đã thay đổi một trăm tám mươi độ.
"Vì sao tối qua làm thế với tôi, hửm?" Giọng hắn dữ dằn.
Doãn Triệt lạnh lùng hỏi lại: "Cậu nói xem?"
"Tối qua ba tôi kể với cậu 'lịch sử tình trường' của tôi?"
"Ừ."
"Tôi biết ngay." Tưởng Nghiêu nhức đầu day ấn đường: "Cậu nghe tôi giải thích..."
"Không có gì để giải thích, không phải vì chuyện đấy."
"Còn vì chuyện gì được?"
"Tôi tưởng... cậu quên sinh nhật tôi, rồi nghĩ đến chuyện năm ngoái." Doãn Triệt ngừng giây lát: "Tôi hơi gây sự vô cớ, xin lỗi cậu."
Rõ ràng Tưởng Nghiêu đã chuẩn bị cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-y-toi-di-ma/2825104/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.