Sau chuyến chơi xuân là giữa kỳ lại gần kề.
Về cơ bản học sinh trường Trung học số 1 đều rất tự giác, mặc dù luôn miệng phàn nàn sao lại phải thi không muốn thi đâu, nhưng ai nấy đều biết cần tiết chế ham muốn đi chơi, chăm chỉ học hành.
Vì lẽ đó mấy ngày nay Chương Khả không còn ngang nhiên chép bài mà chuyển thành áy náy chép bài.
Chép mãi chép mãi gặp trúng câu không hiểu, cậu ta còn đặt câu hỏi: "Anh Triệt, sao câu này chọn C?"
"C dài nhất."
"..." Chương Khả bất ngờ: "Anh Triệt hóa ra cậu cũng khoanh lụi như bọn tôi à? Không nhận ra đấy."
Đúng là câu này Doãn Triệt khoanh bừa.
Cậu thường căn cứ vào độ khó của câu hỏi để lựa chọn trả lời đúng hay sai, cách giải của câu trắc nghiệm này rất linh hoạt, đoán chừng cả lớp chỉ có bốn năm người làm được. Với biểu hiện thường ngày của cậu, câu này cậu không nên làm đúng.
Tưởng Nghiêu biết sơ sơ là có chuyện gì, lấy vở xem: "À, câu này hả, tôi biết, tôi chỉ cậu."
Đến khi hắn giảng xong, Chương Khả càng bất ngờ hơn: "Dạng bài này cậu cũng làm được á? Anh Nghiêu, đừng bảo cả thành tích cậu cũng giả vờ nhé?"
Tưởng Nghiêu cười ra chiều thần bí: "Cậu đoán xem?"
Chương Khả: "Rốt cuộc cậu còn bao nhiêu bí mật mà bọn tôi không biết?"
"Chào buổi sáng các em!"
Ngô Quốc Chung vừa vào lớp đã cất giọng sang sảng, làm lòng dạ muốn mày mò nghiên cứu bí mật của Chương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-y-toi-di-ma/2824954/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.