Lúc Doãn Triệt mở mắt, trước mặt là biển cả trong vắt phản chiếu ánh sáng lấp lánh.
Xe chạy dọc con đường lớn cạnh bờ biển, cửa kính xe hạ một nửa, gió biển oi bức mằn mặn.
Doãn Triệt dụi mắt, tỉnh táo hoàn toàn.
"Mẹ ơi đến chưa ạ?"
Kiều Uyển Vân trên ghế phó lái quay lại mỉm cười: "Sắp rồi con, bố đang tìm chỗ đỗ xe."
Hôm nay bãi biển thưa người, có lẽ là vì thời tiết không đẹp, mây đen trên trời che khuất ánh nắng nhưng không khí vẫn nóng nực, ngồi yên cũng đổ mồ hôi.
Đáng nhẽ nên dời dịch, song ngoại trừ hôm nay thì thật sự Doãn Quyền Thái không bớt được thời gian, chỉ có thể dẫn cả nhà ra biển chơi theo kế hoạch ban đầu.
Bãi đỗ xe rất trống, sau khi tìm một chỗ để đỗ xe, hai đứa trẻ ngồi sau lập tức nhảy xuống.
Doãn Triệt vòng lại cốp sau, ngoan ngoãn giúp Kiều Uyển Vân lấy đồ. Doãn Trạch chạy nhảy thích thú: "Anh ơi! Lát nữa mình thi bơi đi anh!"
Doãn Quyền Thái giữ bé lại: "Tụi con mới học, không thể bơi ở biển, nguy hiểm lắm."
Doãn Trạch thất vọng ra mặt, nhưng nhanh chóng nảy ra ý kiến khác: "Anh ơi! Mình xây nhà nhé anh!"
Kiều Uyển Vân nở nụ cười: "Mô hình ở nhà còn không đủ cho con chơi à? Với lại con biết xây không?"
"Anh dạy con ạ!"
"Anh cũng không biết..." Doãn Triệt sầu não, ngẫm nghĩ: "Để anh đi học, học xong sẽ dạy em."
"Dạ!"
Kiều Uyển Vân đã quá quen với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-y-toi-di-ma/2824915/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.