Sáng hôm sau tỉnh dậy, trước mắt Phiên Hồng không có bóng dáng một người con gái quen thuộc, chỉ còn lại một cái phong thư lưu lại chút ít mùi hương.
- Đi rồi sao?
Sau khi đọc xong, hắn lẩm bẩm nói rồi cười lên ha hả, không có một chút dáng vẻ cô độc lúc nãy nữa.
- Ha ha, bản thiếu tự do rồi!
Mang một tâm tình tốt đi ra ngoài thành, hắn đi tìm một cái tửu lâu mà ăn nhưng gặp cái nào cái đó đóng cửa như phòng trộm vậy a.
Đang buồn bực, bỗng phía sau hắn vang lên một âm thanh hào sảng:
- Vị huynh đài này, ngươi có vẻ gặp vấn đề ha?
Ngoảnh mặt lại nhìn người nói chuyện, đó là một thanh niên vô cùng tuấn tú, mái tóc đen dài, trên lưng có một thanh trường đao. Thấy thái độ tên này cũng tử tế, Phiên Hồng gật đầu đi theo, cả hai người vừa đi vừa nói chuyện, rất nhanh đã đi đến một cái tửu lâu nhỏ.
Cả hai người đặt mông ngồi xuống, gọi vài món thức ăn và rượu, vừa ăn vừa uống, nói chuyện thân thiết như huynh đệ bằng hữu từ lâu. Một cái hắc y nhân bên cạnh có đảo mắt qua Phiên Hồng một lúc rồi thôi, tiếp tục thưởng thức món ăn của mình.
Rất nhanh, hai người xong bữa, trar tiền rồi đi mất. Trên đường đi, Phiên Hồng thử đo lường tu vi tên này, thế mà lại là Hóa Ma cửu trọng đỉnh phong, không kém hơn hắn chút nào.
- Mặc huynh, ngươi đến đây là vì chiêu mộ đệ tử hai tháng sau sao?
Trong khi ăn uống, hai người cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-van-gioi/138299/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.