Chương trước
Chương sau
Huyết giới, đã không biết bao lâu qua đi kể từ thời điểm ấy...
Thông đạo không tài nào khép lại, Lưu Mẫn đã rõ ràng, chừng nào Quỷ Vương còn tồn tại, thông đạo còn tồn tại, Huyết giới sinh vật còn trào ra ngoài...
Ccả hai bên đều đã có thương tích nghiêm trọng, nhưng, căn bản là vô cùng kiên cường đối chọi, tất cả phụ vụ lời ích và mục đích của riêng mình, chưa ai ngã ngũ.
Ceberus trên thân đã có một vết long trảo cực sâu, càng là bị toác ra từng đạo hủy diệt bởi Pandora khả năng, Huyết Tổ Long tình hình không tính là tốt, cánh rồng một bên đã rách toạc, mất đi khả năng bay.
Nặng nhất là Persephone, trực tiếp bị đánh đến trọng thương, đã ở trong Thiên Địa Tâm thức của Lưu Mẫn để tĩnh dưỡng.
“ Hồi phục !!” Muse rút lấy chính mình sinh mệnh lực để thi triển chiêu thức này, một lần nữa làm Lưu Mẫn hồi phục đến vẹn toàn không sai không lệch.
“ Muse, ngươi cớ vì sao phải cố như vậy ??” Lưu Mẫn trong lòng khó hiểu, nhìn sang Muse hết sức yếu ớt nói.
“ Ngụy Vương, ngài không chỉ là hi vọng của Huyết giới, vạn giới đều dưới tay ngài ngày hôm nay định đoạt, ta dĩ nhiên không thể để ngài gặp chuyện gì.” Muse thở dốc nói ra.
Lưu Mẫn thoáng ngưng cao lên lông mày, thở dài một hơi, lấy lại chiến ý, trong mắt lộ ra đanh thép cùng mãnh liệt !!
“ Huyết Long Quyền – Vạn Thủ !!!” Hắn gào lên, toàn thân căng cứng vận chuyển huyết lưu.
Lưu Mẫn lúc này đã rơi vào cực hạn rồi, không còn có thể cảm thấy huyết lưu nữa, căn bản đã nhanh đến khó lường, nhanh đến mức hắn chưa từng đạt đến.
Chí ít tim lúc này đập 1000 lần một phút...
Vạn Thủ, đúng như tên gọi, mạnh mẽ như Huyết Long Quyền, tốc độ lại như phân thân một dạng, xung quanh hiện lên vô ngần ảo ảnh dư ảnh của đòn đánh đi ra, chặn thành cả một bức vĩ đại mà dày đặc tường thành trước mặt Quỷ Vương.
Huyết Long Quyền Vạn Thủ phiên bản toàn bộ găm trên người Quỷ Vương, từng quyền đều ẩn chứa xé rách không gian lực lượng, mỗi cái thu tay đều để lại một lớp sóng năng lượng đánh ngược ra ngoài, tất cả tấu thành một cơn liên miên chấn động không gian, nhiều không đếm hết thực thể trôi nổi bị ép đến nát.
Quỷ Vương thân thể còn bị oanh nặng hơn đạn bắn, mỗi quyền của Lưu Kim mấy năm trước đã ở mức trên trăm cân, lúc này có Huyết Vương Bào gia trì, Hắc Kim gia trì, Huyết Luyện Cảnh đỉnh phong lực lượng gia trì, Nộ Hộ Huyết Pháp tầng thứ 50 gia trì, hoàn toàn một quyền có thể tương đướng với núi đè.
Ấy vậy, Quỷ Vương phải chịu trên dưới một vạn quyền như vậy.
Lưu Mẫn tốc độ đã vượt qua siêu thanh, quan sát chuỗi đòn Huyết Long Quyền Vạn Thủ căn bản là như nhìn hình đoán tiếng, mãi về sau mới nghe truyền đến một chuỗi ing tai nhức óc, từng bước sóng âm đánh mạnh vào màng nhĩ người nghe.
Một hồi oanh liệt qua đi, Lưu Mẫn hai tay như bị tróc thịt, nhiều phần chỉ còn trơ xương trắng, bên này Quỷ Vương cũng không khấm khá hơn là bao, bụng xệ xuống, lục phủ ngũ tạng bên trong đã bị đánh đến vỡ nát mấy phần.
Lưu Mẫn ngã ra đất, mặt lộ ra cực cùng thống khổ, hai tay đã không còn tuân theo hiệu lệnh nữa, không tài nào một lần nữa nhấc lên.
“ Hồi phục !!” Muse nước mắt hai hàng chảy ra, từ đằng xa chạy đến liên tục rút đi mình sinh mệnh lực đến chữa trị Lưu Mẫn cánh tay.
Nàng, ngay cả Phương Thiên Họa Kích, The Fool, Pandora, Huyết Tổ Long và Ceberus đều bị sóng âm đánh dạt đi chỗ khác, hiện tại còn đang ở trong bất tỉnh trạng thái.
Muse sinh mệnh lực yếu dần, cánh tay Lưu Mẫn ngược lại là chưa hồi phục được bao nhiêu, khí tức của nàng càng lúc càng thoi thóp, tựa như một cơn gió mạnh cũng có thể cuốn bay đi vậy.
“ Muse, ta ra lệnh cho ngươi dừng lại !!” Lưu Mẫn nước mắt cũng không kìm nổi, hét lên.
“Muse !!”
“ Dừng lại !!!”
Muse lúc này thần trí cũng không còn mấy tỉnh táo nữa, nàng sẽ chỉ còn duy trì một ý niệm duy nhất, ấy là chữa trị cho Lưu Mẫn, cho chủ nhân mà nàng mãi mãi tuân theo.
Lưu Mẫn bất lực, sau Huyết Long Quyền Vạn Thủ, từ hai vai của hắn trở xuống đã hoàn toàn liệt, không thể làm gì ngoài việc tiếp tục gào thét ngăn cản.
“ Huyết Tổ Long, mau đến ngăn nàng lại !!!”
“ Huyết Tổ Long, đồ lười này, dậy đi !!!”
Huyết Tổ Long vẫn đang bất tỉnh, hắn trận chiến cùng Ceberus cũng không phải là dạng gì dễ dàng, lúc ấy không đổ gục đã là một dạng kì diệu, còn lúc này, e rằng có thể không cách nào đứng lên.
Muse trên thân áo giáp hiệp sĩ tan thành một làn sương máu bay đến thân Lưu Mẫn, rồi liền ngay sau thời điểm ấy, chính nàng cũng hòa tan mà đi, chỉ kịp lưu lại ở đời một nụ cười, một cái hành lễ đối với nàng chủ nhân...
“ Muse !!!!” Lưu Mẫn dĩ nhiên có thể cảm nhận được, Tinh Linh Huyết tộc này...đã không còn tồn tại nữa.
Hắn lấy hơi lên, nén vào nước mắt, nhưng, nhớ lại không biết bao nhiêu lâu cùng sát cánh chiến đấu, Lưu Mẫn không thể nào vô tâm mà giữ lại, gào lên một tiếng cho thỏa đi uất hận này.
Thông đạo chưa biến mất...Quỷ Vương vẫn còn chưa chết...
Lưu Mẫn đã liệt hai tay, Muse hi sinh quả thực là không đáng có...
“ Dục Vọng Chi Nhãn, hiến tế !!!” Lưu Mẫn hét lên.
Hắn không thể để chuyện này tiếp tục, càng là không thể để Muse thần lực bị lãng phí, chắc chắn phải nhanh chóng gặt xuống tên kia Quỷ Vương !!
Dục Vọng, ấy vốn dĩ là bản nguyên sứ mệnh của Muse, nhưng được Lưu Mẫn sửa thành Nghệ Thuật, ý nói chính là thông qua những cái thi vị này cũng có thể tìm thấy niềm vui, thỏa mãn lòng tham từ những điều nhỏ nhặt.
Muse thần lực dĩ nhiên là Dục Vọng, là hiện thân của tham lam đến điên cuồng...
Sẵn sàng đánh đổi bản thân, đánh đổi tất cả để truy cầu dục vọng...
“ Hiến tế 10 năm tuổi thọ, đổi lấy hồi phục !!!!”
Bên trong hai đồng tử hiện ra hình thất giác, từ bảy góc chiếu lên trời một chòm sao, thất tinh đại trận, hút lấy Lưu Mẫn thọ nguyên, chuyển hóa thành hồi phục chi lực đến gia trì.
Tay hắn vỏn vẹn là lấy lại huyết nhục, phần da bên ngoài vẫn chưa hồi phục.
“ Hiến tế 10 năm tuổi thọ, đổi lấy hồi phục !!!” Lưu Mẫn một lần nữa bạo phát, hét lên cực điểm kinh khủng.
Hắn có thể cảm nhận Thiên Địa Tâm Thức đang kịch liệt rung động, những gì căn cơ tạo ra thọ nguyên của hắn đang bị rút đi, không thể giữ lại, nhưng, hai tay tốc độ hồi phục đang có thể bằng mắt thường thấy được.
Chưa đủ...
“ Hiến tế toàn bộ thọ nguyên, đổi lấy hồi phục Ngụy Huyết Vương !!!” Bỗng nhiên một âm thanh khác tại thời điểm ấy vang lên, Lưu Mẫn giật mình, trong mắt lộ ra đau khổ, hướng mắt về phía kia nhìn.
Phương Thiên Họa Kích thân ảnh đứng, một tay chống lấy thanh Huyết Kích, trong đồng tử chính là hình thất giác, biểu tượng của Dục Vọng Chi Nhãn, nàng hướng Lưu Mẫn cúi đầu, cũng từ từ tan biến...
“ Ngụy Vương, ta vào lần đầu gặp ngài có hơi xốc nổi, nhưng, đến lần cuối này lại đã hành lễ đúng rồi, coi như không còn gì để nuối tiếc...”
“...” Lưu Mẫn mặt như méo đi, cảm tưởng như đang muốn kéo lại Phương Thiên Họa Kích vậy.
“ Vạn giới trông ở ngài, cố lên, chủ của ta chưa bao giờ là bại tướng cả !!” Phương Thiên Họa Kích nói ra lời cuối, triệt để tan biến.
Đúng vậy, đã từng một thời nàng chỉ là một cây kích, rong ruổi trên sa trường, tắm máu đến độ thành tinh, đến độ vạn người đều cảm thấy oán hận và ghê sợ.
Nhưng, tất thảy đều được Lưu Mẫn đứng ra lấy danh dự của mình để chống đỡ, không hề từ chối nàng tiến vào hàng ngũ tứ hiệp sĩ.
Trung quân, đến cùng vẫn là trung quân...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.