Chương trước
Chương sau
Không bao lâu sao, Pan nét mặt hiền hòa đại biến.
“ Zeus, ngươi có đó không ??” Pan đặt tay lên trán, bắt đầu sử dụng tâm thức tương thông thuật cùng tần số với Thập Nhị Cổ Thần.
“ Đang rượu chè một chút, sao, hạ giới lại kiếm được con kì thú nào à ??” Zeus một mình đơn độc trên mây, tay cầm một vò rượu nho lớn, rót lấy từng cốc mà uống, vẫn đáp được.
“ Không, chuyển lời đến hội nghị, chúng ta hãy sẵn sàng tác chiến.” Pan nghiêm giọng chấn chỉnh cái này sâu rượu.
“ Tác chiến ??” Zeus hỏi lại phảng phất không tin, cụm từ này, đã rất lâu rồi hắn không nghe thấy, chính xác là ở cảnh giói này không gọi như vậy, nó thường chỉ coi như gió thoảng qua tai, kẻ thù, chung quy quá yếu.
“ Đúng vậy, tất cả, bất kì kẻ nào không trong trạng thái ngủ đông, đều đi hết.” Pan đáp.
“ Thực sự nghiêm trọng đến vậy sao, số lượng thức tỉnh đang rất ít đó, hơn nữa, chúng ta đâu phải là hòa thuận một phe, ta căn bản không thuyết phục nổi, bọn chúng rất ngại để tốn mất nội công, căn bản sẽ không đi đâu.” Zeus hiểu ra tình huống, nhưng, một mặt bất lực nói.
“ Nếu vậy cho ta chuyển lời, Pan Thần Rừng đang kêu gọi các ngươi chống lại mầm mống của Đại Chiến.” Pan đáp.
“ T-Thật sao ??”
“ Ngươi tỉnh rượu đi, và nhanh chóng làm bọn chúng tỉnh mộng đi, nhân loại không phải là tầm thường như trước, Lục Trụ...rất có khả năng lại khai sinh.” Pan nói ra, ngữ điệu hết sức trầm trọng.
Zeus không kì keo nữa, tiếc rẻ nốc hết chỗ còn lại rượu, nhanh nhanh chóng chóng đi tìm các cái còn lại cao tầng.
Thập Nhị Ác Ma chỗ ở...
“ Zeus, ngươi tới đây làm gì ??” Count Vlad hỏi.
“ Ta tới gặp Đại Thụ, chuyện khẩn cấp, kẻ thấp hèn như ngươi đừng có xen vào.” Zeus khinh thường nói.
Đúng vậy, Count Vlad chỗ đứng căn bản là rất thấp, thuộc hàng dưới của đội ngũ Ác Ma.
“ Thấp hèn ư, cường giả vi tôn, ngươi lúc này có hay không năng lực để nói ta là thấp hèn ??” Count Vlad trên tay hiện ra một cái kinh người đỏ máu lưỡi hái, hỏi.
“ Hừ, Đại Chiến năm xưa, khi ta đang trên trời oanh tạc ngươi còn chưa được đứng đây, mau cút đi, chuyện Đại Chiến tái khởi không phải điều ngươi có quyền ngăn cản.” Zeus hung hăng đáp, sau lưng một đạo lôi đình cũng lóe ra, giáng xuống hắn trên tay một cây Lôi Thương.
“ Khà khà, nếu vậy, ta sẽ cho ngươi biết, vì sao sau đấy ta được đứng đây...” Count Vlad đáp lại không chút do dự.
Zeus khắp mặt lộ ra kinh ngạc cùng khó tin...
Đại Chiến xảy ra, chính là sự kiện trấn áp Lục Trụ, sau đấy một thời gian, thiên địa linh khí đột nhiên biến mất, vậy mà chỉ trong ngắn như vậy thời điểm Count Vlad đã leo lên vị trí đứng trong Thập Nhị Ác Ma, nhanh đến mức bọn hắn không có suy tính đến xuất thân của Count Vlad.
“ Ngươi không phải Bá Tước Hắc Ám, kẻ đã phệ huyết của một loạt thành thị để đột phá sao ??”
“ Hơ, Bá Tước Hắc Ám là đúng, nhưng, Hoàng Đế của ta, ta mãi mãi tuân theo...”
-Xạc !!!!-
Huyết Hái không chút nào dấu hiệu đánh ra, xẻ một đường lớn trên vai Zeus.
“ Ngươi...không thể mạnh thế này được !!” Zeus nhăn mặt ôm vết thương nói.
“ Chủ nhân cần ta mạnh, ta sẽ mạnh !!” Count Vlad thờ ơ đáp.
.......
“ Zeus không xong rồi, khí lực yếu đến cực điểm, chúng ta đã chủ quan rồi !!” Pan phẫn nộ hét.
“ Ngươi không biết bọn hắn đi đâu đúng không ??”
“ T-Thưa ngài, đúng là như vậy.” Nữ nhân kia dập đầu nói.
“ Thời gian...không còn nhiều nữa...Thần Rừng, ta, phải thật nhanh chóng làm gì đó.” Pan nghiến răng.
Zeus là một tên đẹp mã, càng là có thân thể đẹp như tạc như khắc, đối với nhân thế có thể lưu lại thật sâu ảnh hưởng cùng hình dáng, nhưng, hắn sức mạnh so ra vẫn là dưới Pan mấy cửa, dù sao, Thần Rừng cũng là công pháp gần với nhân giới hơn, không phải Thiên Lôi kia có thể dễ dàng so sánh.
-Vút !!!!!-
Pan lướt đi, nhanh đến vô cùng.
Trong cao tầng hiện giờ, chỉ có Thập Nhị Cổ Thần, Thập Nhị Ác Ma, Thập Nhị Thiên Sứ, Thập Nhị Hoàng Đạo, Thập Nhị Ma Thú là có người, còn lại, tất thảy vẫn chưa có động tĩnh thức giấc, hơn nữa, số lượng mỗi phe thức dậy vẫn là đếm trên đầu ngón tay ít ỏi.
Thập Nhị Ác Ma, toàn bộ đã bị Count Vlad kiềm chế, tuy không thể đánh bại hoàn toàn, nhưng, nội trong một tháng có thể tương đương thế lực, ngay cả Zeus cũng bị cuốn vào.
Thập Nhị Thiên Sứ, Michael, Gabriel, Barachiel, Lucifer, lũ này có thể gọi.
Thập Nhị Hoàng Đạo, bên trong cũng có Sư Tử và Xử Nữ.
Thập Nhị Cổ Thần có Dionysos, Pan, Cupid, Zeus.
Thập Nhị Ma Thú chỉ duy nhất Chimera, nhưng, Pan căn bản không thể mời nó, nó là thể loại dùng cơ thay não, không nói lợi hại được.
.......
“ Nhanh lên, lão tử có thể cảm nhận một lũ đang đuổi đến đây !!” Lưu Kim hét lên.
“ Ngươi làm sao có thể, cảnh giới bọn chúng so với chúng ta cực cao !!” Chu Tấn Khang gào đáp.
“ Không, ngươi không hiểu rồi, có những thứ bọn chúng không thể che dấu, như kiểu...khí tức của sự sống vậy, ta căn cứ vào luồng khí sống mãnh liệt ấy để đoán định.” Lưu Kim khó khăn giải thích.
“ Bọn chúng có thấy chúng ta không ??” Chu Tấn Khang trán lộ ra mồ hôi hột, nói run run.
“ Có vẻ là không.” Lưu Kim nhíu lông mày, khẽ một chút suy tư, nói.
“ Nếu vậy hãy lược bớt những kẻ vô dụng yếu đuối đi, chúng ta sẽ nhanh hơn !”
“ Không thể, nếu giờ bỏ lại, khác nào vẽ đường cho hươu chạy, tự dẫn bọn chúng đến đây, yên tâm, thiên địa rộng lớn, muốn tìm còn mất thời gian.” Lưu Kim đáp.
“ Nếu vậy còn không mau nhấc cái chân lên !!!” Chu Tấn Khang quát cả đoàn.
Đoàn người đã nhanh lại càng nhanh, hơi thở bắt đầu dồn dập, bọn hắn có thể hiểu tình huống lúc này, dạng như mình được thả vào ao cá vậy, lũ kia là người câu, thời gian giết đến chỉ còn là chưa tới, phải thật nhanh chóng làm đến nói.
“ Phong ấn rất dễ dàng thôi, đơn thuần lắp đặt mấy thiết bị, cố lên !!!” Nguyễn Nam nói ra.
“ Tại sao các quân khu khác không đưa ra trợ giúp ??”
“ Sai rồi, chỉ có Châu Á Quân Khu lúc này mới có tu hành giả, các quân khu khác...bọn hắn chính xác là đang phó thác vào chúng ta.” Nguyễn Nam cắn răng, nói.
“...”
“ Cổ Loa Thành kia rồi !!!” Chu Tấn Khang chỉ cái kia địa điểm, hét lên vui sướng.
“ Các ngươi nhanh lên đi !” Lưu Kim chỉnh đốn, nhưng, ngữ điệu lộ ra một vẻ che dấu cùng mãnh liệt.
Nguyễn Nam ngay lập tức nhận ra, trước đây, Lưu Kim có dùng thứ ngữ điệu này, trong trận đại chiến với Noz Á Quốc, lấy một địch trăm địch ngàn, Lưu Kim, chính là như vậy nói. Hắn cay đắng cắn môi, mắt hơi đỏ một điểm, quay sang nhìn Lưu Kim, nói:
“ Long Tử, ta ngày hôm nay yếu nhược, đành trông chờ vào ngươi...” Nguyễn Nam thở dốc, phảng phất như đang lo lắng, nhưng, hắn cố che đi, làm lãnh đạo lúc này chính là không thể mềm lòng.
Lưu Kim khóe miệng lộ ra nụ cười, bước về phía trước, nhìn chằm chằm nam nhân áo xanh kia, trên vai Huyết Tổ Long lộ ra, huyết vụ cũng từ đó trào ra, bao lấy mặt đất xung quanh, phủ kín một vùng rộng mặt đất. Sau lưng hắn càng là kéo dài một tà áo choàng mờ ảo, căn bản chỉ là huyễn hình từ đó Vương Uy Huyết Pháp.
Pan cười, nhưng, rất nhanh mặt cứng lại, từng đường gân trên trán lộ ra, hắn hừ một tiếng:
“ Ngươi dù có mánh khóe để che đậy khí tức, nhưng, ta là Thần Rừng, muôn thú là bạn của ta, nếu muốn trốn từ rừng đi ra, e là đang tự cống mình nhất cử nhất động cho ta.” Pan lạnh lùng nói, cực kì kinh sợ Lưu Kim loại này hạt giống.
“Grào !!!!!!” Huyết Tổ Long cảm nhận được áp lực, bất giác gào lên.
“ Khà, ả nữ nhân kia đúng là nói không sai, có một đầu đáng sợ Huyết Long...nhưng xem lại nó là Huyết Long hay là Long Huyết nhé !” Pan trên tay hiện ra một cây gậy gỗ, vung một đường mãnh liệt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.