Chương trước
Chương sau
“ Ừm, nếu vậy cũng không tệ, trời dù sao cũng đã khuya, ta đưa ngươi đi nghỉ…” Lưu Kim nói.
“ Kẻng chưa tới, ăn ta, ta giết.” Linh Linh trừng mắt.
“ Nha nha…” Hắn cười trừ, bế xốc nàng dậy, cứ thế mà mang đi.
………
“ Công chúa, ở Phong Quận Đệ Tứ xuất hiện một đám cường giả đánh vào, hiện đã sắp đả đảo chính quyền rồi !!!”
“ Khốn kiếp, các Phong Quận khác làm ngơ sao ??!” Phong Thục Cơ nổi cáu.
“ Bẩm, cơ chế ngăn chặn địch tấn công không hiểu vì sao đã bị kích hoạt, đem tất cả Phong Quận ngăn cách với Phong Quận Đệ Tứ, e rằng đến hơn tuần mới có thể lại mở ra.”
Phong La Quốc là chiến tranh chi quốc, hệ thống phòng thủ vững chãi, thô sơ mà hiệu quả, tiếc là lần này bị gậy ông đập lưng ông.
“ Trong thành còn có ai có thể thủ hộ ??” Phong Thục Cơ nôn nóng hỏi.
“ Bẩm, Đại hộ pháp thu được bảo vật đang bế quan, e rằng không ra, nếu vậy trong thành ngay cả một kẻ cũng không thể chọi.”
“ Triệu Yêu Lai, ngươi đặt cho ta một cái phương án !!” Nàng quát lên.
Triệu Yêu Lai không ngồi, chỉ đơn thuần tựa vai vào cái kia xà trượng, vắt vẻo một dáng điệu tiểu nhân hết sức.
“ Ta nghĩ đó là người của Linh Quang Thành.”
“ Nói láo, bọn chúng bị vây cỡ nào, bao nhiêu con ruồi ra khỏi thành ta muốn đếm cũng đếm được !!!” Phong Thục Cơ khoát tay.
“ Vậy là bọn chúng thoát ra từ trước khi ta đến vây.” Triệu Yêu Lai sắc mặt không đổi, đáp.
“ Cái này càng là không có lý, lúc tiến quân ta đã triệt để chọn hướng đi tốt, vây lấy toàn bộ mặt phẳng địa hình, chúng muốn tránh ta mà chạy liền phải leo qua một cái đại sơn, cho dù leo được cũng chắc chắn bị quân ta phát giác !!!”
“ Linh Quanh Thành đếm không xuể nhân tài tuyệt thế, leo khỏi cũng không tính làm bất khả thi, hơn nữa, ta nghĩ Lưu Kim lúc đầu ra cự chúng ta chính là để giương đông cho lũ kia kích tây.” Triệu Yêu Lai vung xà trượng, vẽ trên nền đất một cái sơ đồ.
Trong sơ đồ ấy, Linh Quang Thành hiện lên với tám cửa ô, bên này đại quân Phong La Quốc, bên kia Lưu Kim một người Nộ Vũ Giao Long.
Hắn chỉ tay một cái, sơ đồ biến ảo, nhanh nhanh chóng chóng bật mở một cửa ô nhỏ, từ bên trong mấy kẻ kéo ra.
“ Công chúa, ngươi xem, thế này đâu phải bất khả thi ??”
Phong Thục Cơ sắc mặt hết sức khó chịu, nàng môi hồng đã bị ép đến trắng bệch, tuyệt nhiên là ức chế cực điểm.
“ Mau về Phong Quận Đệ Tứ, phen này ta thua Bạch Tiểu Linh mưu lược.” Phong Thục Cơ không đành lòng nói ra.
“ Công chúa, bây giờ ngươi về, vậy mới là thua Bạch Tiểu Linh mưu lược.” Triệu Yêu Lai giơ xà trượng, chặn thẳng mặt Phong Thục Cơ.
“ Nói mau, ta không kiềm chế được đâu.” Nàng ngữ điệu sắc như dao, lườm hắn, nói chậm.
“ Bây giờ hãy tổng lực tấn công Linh Quang Thành, chết nhiều lính cũng được, thiệt nhiều người cũng được, nhưng, chắn chắn phải chiếm lấy, chỉ có như vậy mới tạo ra thế tương quan.
Phong Quận Đệ Tứ nói là thiếu người, nhưng, kì thực không phải ngày một ngày hai có thể trấn áp.
Linh Quang Thành, nói là nhiều, nhưng so ra cùng chúng ta đại quân, một buổi sáng có thể giết sạch dân, vấn đề cốt ở công thành.”
Triệu Yêu Lai cơ trí quy về cơ trí, hắn làm quân sư, bắt buộc lòng phải như vĩnh cửu chi băng, không lúc nào được nôn nóng.
“ Vây công bọn hắn đã được nhiều ngày như vậy, không tài nào đánh đổ phòng tuyến, vậy mà buổi nay ngươi lại như đinh đóng cột dám khẳng định ??” Phong Thục Cơ nhướng mày, một bộ sẵn sàng lôi quân sư ra chém.
“ Yên tâm, ngươi hẳn còn nhớ ba cái quái vật kia, hoàng hôn hôm nay có lính nói bọn hắn công nát một mảnh tường thành, lần trước chúng ta bỏ lỡ, nhưng, lần này đêm đen hành quân mà tiến, chắc chắn là chưa kịp đem sửa.” Triệu Yêu Lai thu lại xà trượng, rút ra một tờ báo cáo nói.
Phong Thục Cơ giật lấy báo cáo, đọc nhanh một điểm, xong liền khoát tay hét lớn:
“ Toàn quân chuẩn bị tổng tiến công, triệu hai tiên phong vào họp !!!”
“ Rõ !!!”
Quân hầu chạy nhanh ra, thoáng trao đổi, liền để một hồi trống hiệu nổi lên.
-Tùng tùng tùng tùng ! Tùng tùng ! Tùng!-
“ Lệnh tổng tập trung ??” Một lính choàng khỏi chăn, gõ đầu kẻ kế bên mà hỏi.
“ Có vẻ như vậy !!” Kẻ kia gắt ngủ, đáp.
“ Trời, cự nhau cũng được nửa tháng rồi, cớ nào bây giờ giữa đêm cũng muốn khởi binh.” Một kẻ khác chưa chui khỏi chăn, bất bình nói.
“ Ta không muốn đi…”
“ Ày, ta cũng vậy…”
-Xạc !!!-
Cả cái lều bị một chưởng đánh nát, gió tốc lên từng cơn nôn nóng, đẩy bay cả chăn, xé vào da thịt mấy tên này lính.
“ Đ-Đại tiên phong !!” Một kẻ cúi dập đầu, run run thốt lên.
-Xạc !!!-
Nhật Kinh Nghiệt Thể một chưởng chém tiếp ra, đem cái kia đầu không tài nào có thể gượng dậy nữa.
Hắn cúi xuống, nắm vào mớ tóc rối, kéo lên cao, hét to như sấm:
“ Ta đứng đây, ba mươi giây sau kẻ nào còn chưa đứng cửa lều, đều sẽ như đầu lâu này !!!!”
Ngay lập tức rầm rầm tiếng người chạy, tiếng loảng xoảng áo giáp, tiếng thương, tiếng giáo vang lên.
Lắm kẻ vội đến mức y phục siết vào da thịt, cứa đến chảy máu, liền vậy cũng không dám dừng, một mực muốn mặc cho xong.
Nếu không, chết là thật.
Nhật Kinh Nghiệt Thể nhếch mép cười khinh bỉ, lộ ra một vẻ tự cao, cho rằng bản thân có thể trấn áp được quần chúng.
Phong Thục Cơ trên đài cao, tự tay đánh lại một hồi trống hiệu, sau đó qua loa phóng thanh nói:
“ Hỡi Phong La Quốc nhân dân !!!
Các ngươi Phong Quận Đệ Tứ lúc này đang gặp nạn, để cứu lấy các ngươi quê hương, hãy dốc sức vào trận chiến này !!
Trời cho chúng ta cơ hội, một cơ hội cực kì rõ ràng, tường thành của chúng đã bị xuyên thủng, ấy chính là Thiên Vương muốn chúng ta tới lấy, muốn Linh Quang Thành đổi chủ.
Chúng ta đến từ mạnh vô cùng mạnh Phong La Cường Quốc, lẽ nào lại thất bại !!
Vì quê hương, vì đất nước, hãy tiến lên, dù trong đêm tối này, ngọn lửa trên tường thành địch sẽ dẫn lối, màu máu quân thù trên gươm của các ngươi sẽ soi đường…
Hãy nhìn đi, nhìn thật kĩ cái kia toà thành, nho nhỏ toà thành, sớm thôi, với sức mạnh của các ngươi, nó sẽ trở thành của chúng ta !!
Phong La vạn tuế !!!”
“ Phong La vạn tuế !!!” Quân sĩ đồng thanh hô.
Bọn chúng thâm tâm rõ ràng lẫn nhau, cho dù là một chút mới nhập ngũ thanh niên hay là từng trải cường tráng lính, tất cả đều phải rung động trước Phong Thục Cơ.
Rung động, không chỉ bởi lời hịch, còn vì cái kia nhan sắc.
“ Đại tiên phong, phó tiên phong, hai ngươi đi trước, dẫn theo 2 vạn tinh nhuệ nhất lính, đánh thẳng vào lỗ thủng trên tường, vô hiệu hoá đội gác ở đấy.”
Nhật Kinh Nghiệt Thể và Lam Vấn lĩnh chỉ, ngay lập tức tiến hành kén binh.
“ Triệu Yêu Lai, ngươi tổ chức lại đội hình, suy nghĩ kĩ một chút, lần này phải đem Lưu Kim cùng mấy tướng kia bắt giết.”
Triệu Yêu Lai gật đầu, vung tay áo một cái, rút ra điện thoại, bắt đầu ngẫm nghĩ trận đồ.
Phong Thục Cơ lên kiệu, chỉ hướng Linh Quang Thành, từ từ mà tiến, hảo hảo định sẵn trận này nàng thắng Bạch Tiểu Linh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.