Khụ khụ, tác vốn viết không thông, tuy vậy vẫn tự hào mỗi ngày viết qua viết lại gần 2000 chữ, bây giờ sa vào văn học khảo hạch lại vùng vẫy khó qua, thật không hợp thường, muốn khóc…)
( Nghĩ lại thấy thật hổ thẹn, tác bằng hữu để tâm sự không có mấy, thi thoảng lại nhét vào mạch truyện mấy câu sầu đời, ta xin lỗi…)
Lê Tỉnh chung quy không kéo được Danh Tam Cương theo, hắn đành cứ như vậy mua vé, đặt cho ba người cùng tới Nhật Bản Cổ Quốc.
Nhờ vào nhân diện mới, hắn thoát ly tầm hạn chế của Nguyễn Nam hết sức dễ dàng.
Thật nói, thân phận Lê Tỉnh, đừng có nói là tự do, ngay cả tim của nhân viên trực ban sân bay đều có thể lấy.
“ Học nào học nào, cả hai ngươi !!” Nguyệt Vĩ Hồ nói.
Thức thứ nhất của Nguyệt Hồ Trọng Kiếm: Vịnh Băng Linh Cữu.
Đưa kiếm lên cao, cảm nhận gió đưa, dần dần cứng tay như núi đá, đem những ngoại lực tác động vào như hoá thành hư vô.
Kiếm và ngươi, trở thành một thể, như bất động linh cữu, sau đó mạnh mẽ đóng nắp, xuất kiếm vào đối thủ, đem hắn đè xuống !!!
Một kiếm xuất ra, dứt khoát mà mãnh liệt, đối phương như đối mặt với cái tuyệt diệt, ngay lập tức ngã xuống chống cự là vô ích!
“ Nè, ta thấy cực đoan quá thì phải…” Lê Tỉnh cười khổ, xốc lại ba lô trên vai nói.
Nguyệt Vĩ Hồ cứ mở miệng liền nói, nhà giả kim hay nhà lữ hành đều như nhau, xác ba lô lên mà đi, cuối cùng vẫn quy về cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-tien-truyen/1743751/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.