Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 60 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 83 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 152 Chương 153 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178
Chương sau
#lklk Không chờ Lưu Kim hoàn tất, mấy tên kia đã phi tới, Lưu Kim đánh mắt với Linh Linh, nàng hiểu ý liền ôm tất mấy cái cặp chạy vào quán ăn bên cạnh. Không phải nàng sợ, chỉ là bên cạnh hắn lúc chiến đấu, chính là tự làm vướng chân hắn. Mấy tên áo đen không tấn công Lưu Kim ngay, chúng dàn thành hình ngũ giác, từ từ chạy quanh hắn. Lưu Kim lao tới đánh hòng thoát ra liền bị một sợi xích từ đâu xuất hiện đập vào người, làm lần nữa, cũng tương tự, hắn liền học được, giơ Thiên Hoàng Kim Bổng ra đỡ, dây xích liền tới từ vị trí khác. Lưu Kim bất lực, giờ hắn đang không toàn thịnh, lại gặp một trận pháp lạ như vậy, có thể nói là vô phương chống đỡ. Hắn muốn tới Đông, Đông xoay chuyển, hắn muốn sang Tây, Tây công kích. Trong cái thế nguy cấp như vậy, một giọng nói truyền tới: " Ngươi đừng dùng Thiên Hoàng Kim Bổng nữa, chuyển sang thành một thanh đại đao, vung nhanh mà đi chậm về trước mặt !!!" Đó là Linh Linh, nàng đứng trên tầng 2 nhà gần đó nói vọng xuống. Cha nàng thường nói, kinh doanh như đánh trận, nên cũng mua rất nhiều những sách bố binh bày trận, nàng cứ lấy đó tranh thủ đọc, liền trở nên vô cùng vượt trội người thường trong khoản phá giải trận pháp. Lưu Kim nghe theo, hắn không chuyển Thiên Hoàng Kim Bổng thành đại đao, đơn thuần biến nó thành hình hai mảnh trăng lưỡi liềm rồi xoay quanh, cứ xoay một vòng mới bước một bước, chầm chậm thoát ly cái thế trận này. Một tên áo đen hô lớn: " Hỏng hỏng, nữ nhân kia giúp tên này hoá giải Thái Sơn Quy Trận, giờ so sức tay đôi với hắn, chúng ta không chắc trên cơ !!!" Hắn chưa dứt lời, đã bị đao lưỡi liềm của Lưu Kim lia trúng, ngay lập tức cắt xuống cánh tay, còn đâm sâu vào người, huyết tuôn như suối. Mấy tên khác cũng trúng đòn, nhưng triệt để hạ gục mới được 4 tên. " Từng này người, mau chuyển thành Gia Cát Hoả Trận !!!" Một tên khác rút từ trong áo ra một đoạn xích mảnh, đầu tay cầm bọc kĩ, nhấn nút liền toàn bộ bốc cháy, hừng hừng bức xạ nhiệt nóng tới khó thở. Mấy tên kia làm tương tự, ép Lưu Kim vào cái thế 4 phương đều có người, muốn cố gắng tấn công vào bất cứ vị trí nào đều bị một kẻ khác nhảy xổ ra quất roi lửa, hết sức nguy khốn. Linh Linh nhìn vậy, lòng cũng lo lắng như lửa đốt, nàng ngẫm nghĩ cái tên trận pháp này, hẳn là dựa vào truyện Gia Cát Lượng xưa kia 3 lần lấy hoả công đánh Tào Tháo, tức là bao vây tứ phía, dụ địch tới lối khác liền từ mai phục tấn công. Kì thực phá cái Gia Cát Hoả Trận này, cũng như so trí với một phần nhỏ của Gia Cát Lượng thiên tài thiên cổ. Khó, khó, nói chung rất khó phá !!! " Ngươi hãy dùng chiêu tầm xa, hạ hai kẻ đứng sau mai phục đi !!!" Nàng gấp gáp nói. " Ta làm gì có chiêu tầm xa !!!" Lưu Kim khó khăn đáp lại. × — QUẢNG CÁO — Hắn giờ bám theo Linh Linh gợi ý, cố gắng triệt hạ hai tên ở ngoài, nhưng cứ mỗi lần định thế lại bị 4 kẻ đang vây sát sao này ngăn chặn. Lưu Kim liền hoà tan một nửa số Hoàng Kim về thành bụi, chỗ còn lại hoá thành một thanh kiếm rất bình phàm. Hắn cầm thanh đoản kiếm múa may, chém lia lịa vào không gian, dày đặc đến mức có chút thiếu kiểm soát. 4 tên hắc y này đều có một chút sững người ra, khó hiểu về động thái của Lưu Kim, riêng chỉ có Linh Linh từ trên cao đang mỉm cười. Lưu Kim cứ vậy, múa như một kẻ mê tín cầu mưa, rồi không hề báo trước mà vụt chạy qua khe hở giữa hai tên mà lao ra. Tay hắn rất nhanh lại cầm Thiên Hoàng Kim Bổng, chém một đường hạ gục liền hai tên đó. Mấy tên hắc y nhìn quanh, bỗng thấy từ bao giờ chỉ còn lại hai kẻ lẻ loi, một tên quát lên: " Quái lạ, hắn làm sao mà thoát ra được, mà chúng ta sao chỉ còn hai người ??" " Còn hai tức là đã chết 8, dễ hiểu mà " một thanh âm từ cao truyền xuống, hai tên áo đen ngước lên chưa kịp nhìn gì đã bị ấn xuống sát đất, hộc máu chết ngay. Nam tử vừa nhảy từ cao xuống nhấc chân khỏi xác hai tên này, khẽ lắc người thu lại hai cánh plasma sau lưng rồi tiến tới chỗ Lưu Kim, vừa đi vừa nói: " Này, ngươi có phải Lưu Kim, tân vô địch giải Thanh niên Nam Hà ??" " Đúng, ông là ai ??" Linh Linh từ lúc nào đã chạy tới đỡ Lưu Kim, hỏi hộ luôn. " Ta, mật danh là Dạ Minh Ưng, thuộc đội đặc nhiệm Nghĩa Dạ, hiện đang trong quá trình quét sạch Tử Sắc Giáo Phái ra khỏi Nam Hà. Ta lúc trước đã cứu một người cậu biết tên Đào Hải Bảo, hắn cũng bị mấy kẻ áo đen kia tấn công, hiện đang trong viện." " Tiểu Bảo gặp chuyện hả, sao lại dễ thế được !" Lưu Kim thều thào nói, hắn vừa đấu một trận cỡ chung kết, sau lại lấy 1 chọi 10, có thể nói là đã tận sức, tận lực. " Đúng, hắn ta trước đó có một vết trọng thương, là do tội phạm cấp Tiểu Đoàn tên U Quỷ Miêu gây ra !!" " Ha, cấp Tiểu Đoàn cơ đấy, Tiểu Bảo ghê thật !" Lưu Kim cố cảm thán, hắn biết, cỡ Tiểu Đoàn mang lực chiến tương đương 100 người, cái gì cũng không dễ đối phó. " Ngươi hiện đang trọng thương, tốt nhất nên giữ hơi, để ta đưa ngươi tới viện" Dạ Minh Ưng đến gần, ân cần nói. " Khoan, đưa thẻ của ông đây !!" Linh Linh nghiêm mặt, bám chặt lấy Lưu Kim mà nói. " Rồi, tiểu nữ của Bạch Hiếu Quân, kì thực cũng rất cảnh giác a !!" Dạ Minh Ưng rút ra thẻ, trên đó bóng loáng hai chữ quốc tế ngữ Nghĩa Dạ, Linh Linh liền lấy thiết bị quét thợ săn của Lưu Kim ra quét, quả nhiên hiện ra một chân dung giống hệt người trước mặt, tạm thời có thể tin tưởng. ... × — QUẢNG CÁO — Lưu Kim nằm trên giường bệnh, Linh Linh ngồi bên cạnh chăm chú đọc một quyển binh thư, thi thoảng lại liếc hắn xem tình hình. Cửa phòng bệnh bật mở, Dạ Minh Ưng cùng Đào Hải Bảo bước vào, Ưng Tử nói: " Lưu Kim hắn ta đã tỉnh chưa ?" " Rồi, hắn hầu như đã hết suy nhược, chỉ là chưa đến thời điểm xuất viện, chán quá nên mới ngủ thôi." Linh Linh mắt vẫn không rời quyển binh thư, khẽ nói. " Ta gọi hắn dậy được không ?" " Tuỳ ý. " Linh Linh buông quyển sách xuống, hướng mắt xem Dạ Minh Ưng gọi dậy để bàn bạc việc gì. " Lưu huynh, dậy !!!" Đào Hải Bảo hô lên, rất nhanh đánh thức được, vốn ngày nào Lưu Kim chả được hắn đánh thức. " Lưu Kim, ta có chuyện muốn nói với ngươi." " Về tiền thưởng của mấy tên ta giết hả ?" Lưu Kim lờ đờ đáp. " Đã chuyển vào tài khoản của ngươi, đây là chuyện khác, trọng yếu hơn !" Dạ Minh Ưng to giọng lên, cố làm Lưu Kim tỉnh ngủ để nói chuyện. " Ta đã sẵn sàng nghe !" Lưu Kim xoa mặt cho tỉnh táo rồi đáp. " Ta đã điều tra hồ sơ ngươi, nói chung rất sạch sẽ, qua kiểm tra y tế cũng không có bất kì dấu hiệu tội phạm nào trên cơ thể, lực chiến ngươi giờ xếp cũng thuộc Đỉnh Tiểu Đoàn, hoàn toàn đủ điều kiện nhập ngữ, thậm chí cao hơn !" Lưu Kim - lực chiến Đỉnh Tiểu Đoàn tức tương đương hơn 100 người !!! " Nhập ngũ ta không hứng thú, cũng bởi không muốn phải xa nàng, thế còn cái cao hơn thì sao ?" " Ngươi có muốn gia nhập đội Nghĩa Dạ không ?" #lklk .........................
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 60 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 83 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 152 Chương 153 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178
Chương sau