Hàm Tinh đặt một chiếc lò sưởi nhỏ vào ống tay áo của Hạ Trầm Yên, lại giúp nàng khoác thêm áo choàng rồi nói: “Tuyết này e là tới tối mới ngừng rơi, nguyệt sự của cô nương sắp đến rồi, coi chừng bị lạnh.”
Hạ Trầm Yên cười nói: “Được rồi. Em ở lại cung Vĩnh Ninh bảo các cung nữ cất những món này vào kho đi.”
Nàng nói “Những món” là chỉ số quà cáp mà Lục Thanh Huyền sai người đưa tới khi ở cung điện Tây Sơn.
Hàm Tinh: “Vâng ạ.”
Hạ Trầm Yên dẫn theo vài cung nữ đến cung Cảnh Dương.
Đúng là thời tiết mùa đông giá rét, gió lạnh buốt cuốn theo tuyết mịn liên tục phả vào mặt, khắp nơi đều là cành lá khô héo.
Hạ Trầm Yên ngồi trên kiệu siết chặt lò sưởi trong tay.
Từ xa nàng trông thấy một rừng mai rực rỡ, tỏa hương thơm ngào ngạt, hệt như một đám mây bồng bềnh.
Hạ Trầm Yên nhìn rừng mai không dời mắt, mãi cho đến khi cỗ kiệu đi qua mới thôi.
“Nương nương, có cần nô tỳ đi bẻ một cành mai không ạ?” Cung nữ chú ý tới ánh mắt của nàng nên hỏi.
“Không cần đâu.” Hạ Trầm Yên nói.
Cung nữ đáp vâng.
Cỗ kiệu dừng lại trước cửa cung Cảnh Dương, đại tổng quản đích thân ra nghênh đón, thấy áo choàng của Hạ Trầm Yên dính tuyết, hắn cười nói: “Trời lạnh như thế này đã nhọc Nhàn phi nương nương đính thân đến đây một chuyến. Hôm nay Bệ hạ ở trong Ngự Thư Phòng không có triệu kiến thần công, mời Nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-thien-ai/3090594/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.