Không lâu sau đó, thái y đến. Y thấy Bệ hạ đang ôm Nhàn phi nương nương vào lòng, để Nhàn phi nương nương dựa đầu vào ngực mình. Bệ hạ cụp mắt nhìn người trong tư thế ngay thẳng, vẻ mặt hết sức dịu dàng, nhưng y phục đã xộc xệch.
Thái y thầm kinh ngạc cảm thán, y đã sớm nghe nói Bệ hạ là long chương phượng tư [1], tính tình cẩn thận tỉ mỉ, cho dù có mệt mỏi đến cỡ nào thì y phục cũng không bao giờ xộc xệch.
[1] Nghĩa là khó nhìn thấu.
Thái y cố nén kinh ngạc, y hành lễ rồi bắt mạch cho Hạ Trầm Yên, nói: “Nhàn phi nương nương nhất định đã say trà.”
Y cẩn thận hỏi: “Sáng nay Nhàn phi nương nương đã ăn sáng chưa?”
Cung nữ trả lời: “Nương nương vừa mới dậy không lâu thì người của Thận Hình Tư đến nên người vẫn chưa ăn sáng.”
“Vậy đây là lần đầu tiên Nhàn phi nương nương uống trà của Thục Châu hả?”
“Vâng. Thường ngày nương nương chỉ uống nước lê ngâm mật ong thôi.”
“Vậy là đúng rồi.” Thái y giải thích tỉ mỉ say trà là thế nào, sau đó y kê một đơn thuốc, nói, “Nhàn phi nương nương không sao cả. Trước khi uống thuốc có thể cho Nhàn phi nương nương uống một chén lê ngâm mật ong hoặc ăn một ít mứt hoa quả để có thể làm giảm bớt triệu chứng.”
Cung nữ tiễn thái y về rồi bưng một chén lê ngâm mật ong và mứt hoa quả đến, cung nữ cầm muỗng lên, đang định bón cho Hạ Trầm Yên thì Lục Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-thien-ai/3090565/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.