Editor: Uyên Xưn
--- ------ ------ ---
Vân Thiển nhìn về phía Tây Lâu Mạch vừa phát ra tiếng nói.
Hắn nhìn nàng, hồi lâu, đôi môi tái nhợt mấp máy, “Nếu như, nếu như người ngươi gặp trước là a, ngươi có đối đãi với ta giống như hắn hay không?”
Mùi máu tanh xông lên theo làn gió, không có một ai nói chuyện, ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập, tất cả mọi người đổ dồn ánh mắt vào bay y thiếu nữ, đôi mắt dưới mặt nạ không người nào có thể thấy rõ.
Gió thổi qua vạt áo, Cô Độc Úy nắm chặt tay nàng, hắn có chút khẩn trương.
“Không biết…..”
Vân Thiển phá vỡ sự yên lặng ngắn ngủi.
Tây Lâu Mạch cười tự giễu, trong lòng đau đớn không nói ra được, nhưng vẫn muốn lấy đáp án, “Tại sao…..” Rất khó hỏi vấn đề đó.
Cô Độc Úy không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nắm chặt tay nàng.
Vân Thiển ngửa đầu nhìn vào mắt hắn, nàng biết, hắn yêu thương nàng, chỉ có hắn mới đi vào tim nàng, “Bởi vì, ngươi không phải người mà ta thích!” Thanh âm thanh nhã của Vân Thiển truyền đến.
Tây Lâu Mạch sững sờ, ngay sau đó cười tự giễu, vung tay, cho đại quân rút lui.
Thích Uẩn Cẩm phức tạp nhìn Vân Thiển một cái, xoay người đi theo phương hướng khác, hai nam nhân này, không biết mang theo tâm tình nặng nề như thế nào, nhưng nàng biết, một năm sau, có lẽ sẽ không gặp lại.
Một năm này rất ngắn, nhưng trong một năm này đủ để rất nhiều biến hóa xảy ra, lần này bọn họ buông tay đã định trước, cả đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-sung-than/1633520/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.