Editor: nhamy111
*********************************
Thân ảnh đối phương không nằm trong tầm mắt, tâm của người còn lại không bao giờ có thể bình yên.
“Cô Độc Úy...” Vân Thiển nóng giận chém nát thân một người, hét lên một tiếng, thả người đạp lên đầu người khác, kêu to tên Cô Độc Úy, đầu người mênh mông vô bờ, chỉ không có duy nhất bóng dáng của hắn, rõ ràng mới vừa rồi còn ở chỗ kia.
Máu gia tăng trên nền trắng, trên mặt nạ Vân Thiển cũng bị nhiễm một tầng máu, bộ mặt vốn có đã không còn thấy rõ, người nhìn kinh hãi. Sự khủng hoảng đánh sâu vào đầu óc Vân Thiển, không có bóng dáng của hắn, không có hắn.
“Thiển nhi...” Lạc Song từ tường thành lao xuống dưới, vốn nghĩ tìm Vân Thiển sẽ hết sức khó khăn, nhưng không nghĩ tới vô tình nghe thấy âm thanh Vân Thiển đưa tới.
Hoa máu nở rộ trên từng miệng vết thương, nhìn đến bóng dáng lão nương, Vân Thiển không chút do dự xoay người theo một hướng khác, thử lại dò tìm bóng dáng của hắn.
Lạc Song nhíu mày, ánh mắt kia...
Từng kiện khôi giáp bong ra từng mảng, dòng người nhập vào cùng một chỗ, khôi giáp trên người Cô Độc Úy là vỡ vụn nhiều nhất, bị chính hắn dẫm nát dưới chân, trong ngực tích đầu vết thương đang chảy máu, cho dù đối với cuộc đấu ba đấu một, Cô Độc Úy vẫn cường hãn như cũ.
Đối lập với một thân đầy vết thương của Cô Độc Úy, ba người kia đối phó với Cô Độc Úy cường hãn như thế đều có vẻ vô cùng hết sức, trên người cũng có nhiều chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-sung-than/1633506/chuong-82-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.