Nhìn đến đám lão thần này, trong lòng Vân Thiển rất sinh khí, không phải nàng lấy quyền thế của mình bức người, mà đám lão thần lấy uy đến áp chế bọn họ.
“Thân là nam tử mà ngươi làm loạn hậu cung, phá hỏng đại hôn của hoàng thượng, đuổi tân hoàng hậu ra khỏi hoàng cung, hiện tại còn lại mơ chiếm hậu vị, mê hoặc hoàng thượng...” Triệu thừa tướng thẳng sóng lưng, dùng nét mặt già nua lạnh lùng chỉ trích nàng
Hắn vừa nói xong, các thần bắt đầu giận dữ phụ họa, các tiếng chỉ trích Vân Thiển hại nước hại dân, tiếng mắng lập tức vang vọng trong đại điện làm rối tai người.
Cô Độc Úy nhíu mày, đang định phạt các tên loạn thần đó, nhưng Vân Thiển phía sau đã lên tiếng.
“Hừ!” Vân Thiển lạnh lùng hừ ra một tiếng, tiến lên trước vài bước, từ trên cao nhìn xuống, quét mắt một lượt qua các vị đại thần, “Triệu thừa tướng, bản quan nhớ rõ tân hoàng hậu kia đúng là nữ nhi của ngài phải không! Triệu thừa tướng bất bình vì nữ nhi, ta có thể hiểu được, nhưng mà, các ngươi có từng nghĩ tới, hoàng hậu này cũng không phải do hoàng thượng nguyện ý cưới, đây đều là do Thái hậu của các người tự chủ trương làm ra, bản quan bất quá vì bảo vệ cho chính mình mới ra hạ sách này, có tội gì?”
“Ngươi thân là nam tử nhưng lại dùng nhan sắc của mình đoạt lấy sủng ái của hoàng thượng, chặt đứt dòng dõi của hoàng thượng, ngươi cố ý rắp tâm...”
“Rắp tâm tự nhiên vì thủ hộ người mình yêu...” Vân Thiển đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-sung-than/1633500/chuong-79-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.