Người mang kiệu cũng định trụ thân thể, ngốc lăng nhìn mặt nạ bạch y nam tử đang đi về phía kiệu, ngay cả nhạc sĩ đang thổi hỉ nhạc ngay cửa cũng dừng động tác trong tay, đờ đẫn nhìn vị bạch y nam tử đang đến, tất cả những chuỗi động tác liên tiếp nhau đều bị đình trệ, nhưng mà lại không có một người nào dám đi lên trước ngăn cản hành động hoang đường này, bọn thị vệ nhìn động tác chậm rãi kia, cũng kinh ngạc đổ mồ hôi lạnh đầy thân, nơi này giống như sắp vào mùa đông, bọn họ nhìn thấy nam tử như thần tiên kia đi thẳng đến kiệu hồng, chỉ có thể vô lực đối mặt, có cảm giác như muốn hỏng mất rồi.
Không khí như vậy, người như vậy, làm cho người ta không tự chủ được mà lùi về sau một bước.
Không khí vui mừng này lập tức đình trệ như thời gian đang đứng yên, chỉ còn một màn bạch y đẹp không thể tả trước mắt, tất cả sự vật trên thế gian dường như chỉ còn lại một bóng dáng màu trắng kia.
Mặt nạ đã đối diện với đại hồng kiệu, có thể nghe được tiếng tân nương thở hổn hển, thể hiện một cảm giác hết sức phức tạp, đôi môi mê người nhẹ nhàng nói, “Nếu hoàng hậu đã chuẩn bị tiếp chiêu kỹ càng, vì sao còn sợ như vậy? Nghe nói hoàng hậu là thiên kim xuất sắc nhất của Triệu thừa tướng, thần thật vô cùng mong đợi được gặp mặt hoàng hậu!” Nhẹ nhàng, đạm bạc nhưng lần này không còn lại độ ấm nào. Thanh âm nhẹ nhàng như vậy, tựa như gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-sung-than/1633473/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.