Vân Thiển xoay người, chân điểm lên vật cứng, lệch khỏi hướng chưởng lực của hắn, hai người đều lưu tình nương tay với đối phương, bọn họ đều không muốn thương tổn đối phương, đều không muốn đối phương gặp chuyện không may...chẳng qua, đây không phải là tình.
Trong đêm tuyết rơi lạnh lẽo hiện lên ánh mắt trong suốt của hắn, ánh mắt nhẹ nhàng nheo lại, nhìn chằm chằm vào nơi mảnh áo bị rách của nàng.
Hai người nhìn nhau, sâu kín dò xét.
Không có bất kỳ người nào ở đây có thể hiểu được tâm tình này của bọn họ, nặng nề, không cam lòng, lại có cả hận...
Hai người đều hoàn toàn không chú ý đến cục diện trầm xuống, hiện chỉ còn lại hai người bọn họ manh động.
Vân Thiển cũng không nhìn vào nơi vai áo bị đánh rách, nơi đó chẳng qua chỉ bị trầy da, Cô Độc Hồng này đang đối với nàng hạ thủ lưu tình, nếu như vậy, hắn sẽ không thể vĩnh viễn chết tâm, cũng sẽ vĩnh viễn không thể nào hiểu được nàng và hắn là không thể.
Một chiêu tung ra, thân người bay lên, thân kiếm đưa thẳng vào mặt hắn, vết thương trên ngực hắn đâm vào mắt Vân Thiển.
“Thế nào, bộ dáng như vậy mà ngươi nghỉ có thể giết được ta sao...” Lãnh phúng, dùng ngôn ngữ để công kích. Vừa dứt lời, người đã bay vọt ra ngoài.
Cô Độc Hồng bình tĩnh nhìn nàng, không hề nhúc nhích, một lần nữa...hắn dùng sinh mạng của mình để đánh cuộc (nhamy111: không...Hồng ca ui...)
Kiếm bay ra ngoài, nhìn loại biểu cảm kiên quyết trong ánh mắt Cô Độc Hồng, Vân Thiển kinh hãi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-sung-than/1633468/chuong-66-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.