Khi nàng quay đầulại, hai người nam nhân kia cũng đồng thời nhìn nàng, nhưng ánh mắt họlà hướng nhìn mười vũ cơ kia rồi mới liếc đến nàng, biểu lộ cũng có chút kỳ quái. Vân Thiển cả kinh, chẳng lẽ hai người này ngay cả mộtchút định lực mà cũng không có sao? Chẳng lẽ họ đã bị mười vũ cơ kia mêhoặc tâm thần rồi? Nghĩ đến đây, Vân Thiển âm thầm cau mày, thu hồi tầmmắt từ ngõ tối cầu thang, nàng nhìn về phía ánh mắt của thánh nữ Thuậtquốc. Nàng chợt giật mình, quả nhiên là đoán không sai, thánh nữThuật quốc cùng mười vũ cơ này có vấn đề, mà trên tầng hai kia cũng cóvấn đề “Ba !” Trong không gian yên tĩnh đột nhiên nổi lên một tiếng ba vang dội, làm những người này bị hù dọa đến hồi hồn. Cô Độc Úy cùng Tây Lâu Mạch đồng thời quay đầu lại, nhìn mười vũ cơ kiavẫn còn động vũ như cũ, rồi lại nhìn về phía những nam nhân cùng nữ nhân đã sớm bị mê mẫn từ lúc nào mà nhíu mày Cái gì mà vũ trên mặt nước, đây rõ ràng là Khống Hồn Vũ. Vu thuật của Thuật quốc cũng gần như là một truyền thuyền, nhưng họ làm như vậy là để làm gì? Lãnh thổ này trong tương lai sẽ là của Cô Độc Úy, thánh nữ này lại ở nơi đây khống chế nhiều người như vậy, càng khiến cho Cô Độc Úy cùng Vân Thiểncảm thấy bất mãn. Nếu như ba người bọn họ không giống người bình thường, sợ là cũng sẽ không thể khống chế được mà bại dưới tay thánh nữ Thuậtquốc. Thánh nữ Thuật quốc không nghĩ tới Vân Thiển lại có địnhlực đến cỡ này, nàng ta hung hăng bóp nát ly rượu trong lòng bàn tay,rồi đột nhiên giật mình, híp mắt nhìn Vân Thiển. “Thế nào rồi,mười vũ cơ của bổn tọa vẫn không thể làm cho thiên hạ đệ nhất mỹ nhânhài lòng hay sao!” Thánh nữ Thuật quốc đứng dậy, mặc dù động tác rấtchậm rãi, nhưng tư thế này của nàng ta cũng là tư thế đợi chờ, chỉ cầnba người bọn họ có hành động gì bất thường, nàng ta sẽ lập tức hô lênmột tiếng, những người ẩn nấp ở chung quanh bao gồm cả những quần chúngbị mười vũ cơ kia khống chế cũng sẽ đồng loạt xông lên. Cái gọi là vạn dân xả thân không phải là chuyện có thể nói giỡn được. Sắc mặt ba người trầm xuống, Tây Lâu Mạch híp mắt, “Mười vũ cơ kia tuy cóđẹp, múa cũng tuyệt, nhưng còn lâu mới có thể sánh kịp thiên hạ đệ nhấtmỹ nhân!” Ngôn ngữ mang đầy ý chế nhạo lạnh lẽo vang lên. Thánh nữ Thuật quốc nhíu mày nhìn Vân Thiển. Vân Thiển vốn là một dạng nhiếp hồn tự nhiên, mười vũ cơ kia làm sao có thể khống chế được, hơn nữa, ba người bọn họ cũng không phải người đơngiản, nên đương nhiên định lực cũng không giống người thường. “Ha..ha…ha…quả không hổ là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, người họa quốc ương dân như vậymười vũ cơ của bổn tọa làm sao sánh bằng chứ….” Đôi mắt hạnh thoáng qua u quang. “Đa tạ thánh nữ đã năm lần bảy lượt nhắc nhở tại hạ!” Vân Thiển đột nhiên đứng dậy, hướng về phía thánh nữ Thuật quốc cúi người,cung kính nói, nhưng người nào cũng có thể nghe ra, trong lời nói chứađầy hàn khí, mà đôi mắt mặc ngọc kia cũng tựa hồ như tràn ngập sát khí,tựa hồ như chỉ cần bị bạch y thiếu niên ôn nhu kia nhìn qua một lần, thì thân hình người ta sẽ bị định trụ ngay tức khắc. Thánh nữ Thuậtquốc có chút run sợ khi chống lại ánh mắt này, đây mới chính là đôi mắtkhông chế người khác trong lúc vô tình, bất kể có ôn nhu hay không,nhưng chỉ cần bị đôi mắt này nhìn vào, sẽ luôn có một cảm giác bị vùisâu trong đó, và chỉ cần đôi mắt đó nhìn ngươi mãi không dời, thì châncủa ngươi cũng không có cách nào di chuyển được. Đây chính là ma lực của thiên hạ đệ nhất mỹ nhân! Đột nhiên thân hình Vân Thiển chạy như bay ra ngoài, trực tiếp đi đến lốilên lầu hai, nơi đó, trong lúc vô tình liếc mắt qua, nàng đã nhìn thấymột bóng hồng y, vì vậy nàng biết, phía trên có người! Thánh nữThuật quốc chưa từng nghĩ Vân Thiển lại có thể đột nhiên phát ra hànhđộng này trước mặt nàng ta, thoáng một cái, nàng đã vượt qua khỏi thânhình của thánh nữ. Thấy phương hướng mà Vân Thiển nhào tới, thánh nữ cả kinh, lập tức động thân ngăn cản, lầu hai và lầu ba phía trên,tuyệt đối không thể cho bất kỳ người nào đi vào được. Cắn răng một cái,ánh mặt sẫm màu, thánh nữ nhảy một cái vượt qua Vân Thiển, hai người một trước một sau động thủ, trong lúc mọi người bên ngoài đang mơ mơ màngmàng, thì bên trong đã bắt đầu đánh nhau. “Trên lầu có người khả nghi…” Vân Thiển nói với hai người kia. Thánh nữ Thuật quốc cả kinh, lấy lực của nàng có thể ngăn được một người, nhưng để chống lại cả ba người thì có chút miễn cưỡng. “Vân công tử, các ngươi đây là có ý gì?” Ánh mắt run lên, thoáng tia lạnh. Vân Thiển hừ lạnh một cái nhưng không có trả lời, con ngươi mặc ngọc thường ngày ôn nhuận như nước nhưng bây giờ lại mang theo một mảnh u quang,lạnh đến tận xương tủy. Ánh mắt như vậy, làm cho thánh nữ sinh ra một loại cảm giác run sợ trước nay chưa từng có. Không riêng gì Vân Thiển phát hiện người ở lầu trên có vấn đề, mà hai namnhân kia đang lúc Vân Thiển động thủ đã vọt về phương hướng lầu mà đilên. Thánh nữ Thuật quốc có làm gì đi nữa cũng không còn kịp ngăn cản bọn họ, hơn nữa nếu có kêu người tới thì cũng không kịp để ra tay. “Phanh!” Cửa tầng hai đã bị công lực của hai người họ phá nát bấy làm lộ ra một lỗ lớn. “Lạp…lạp…” âm thanh từng mảnh gỗ rơi xuống nước, rồi từng bóng người nhanh nhưchớp chạy như bay ra ngoài, nhưng bọn họ đều không có bắt được. Vì chẳng qua trong nháy mắt, lại có vô số bóng người xunh quanh chạy như baytheo cùng một phương hướng. Nhíu máy, thân pháp như vậy, có thểthấy được nhóm người ẩn thân ở lầu hai và lầu ba đều là người không đơngiản vì đã cố ý bày ra trận thế hỗn loạn này nhằm làm hoảng tầm mắt củabọn họ, hơn nữa, lại còn thành công. Vân Thiển không tiếp tục động thủ với thánh nữ nữa, mà cũng nhảy lên lầu hai, đi vào bên trong phòng. Ba người trầm mặc liếc nhìn nhau. Trong lúc nhất thời, bọn họ cũng không đuổi theo. Thánh nữ Thuật quốc tươicười duyên dánh bước từng bước nhỏ đi lên lầu, “Thế nào rồi, ba vị cóbắt được kẻ nào khả nghi hay không?” Thánh nữ Thuật quốc bình tĩnh nhưmặt hồ không gợn nước, trong ánh mắt cũng không thể nhìn ra tia hoảngloạn nào. Sắc mặt Vân Thiển tối sầm, quay đầu lại nhìn nàng,“Ngươi là ai?” Một câu hỏi thốt ra, làm cho thánh nữ Thuật quốc cau màymột phen. “Thế nào, giờ đây Vân công tử lại hoài nghi bổn tọa sao?” “Ngươi…rất giống một người…” Vân Thiển đột nhiên bình tĩnh nhìn nàng không buông,tựa hồ như muốn nhìn thấu con người nàng, thánh nữ này chung quy vẫn đểlại cho người ta một cảm giác không an tâm, đặc biệt là dưới tình huốngnày, đột nhiên nàng ta lại ở giữa hồ đưa ra cái biện pháp này để vì dâncầu phúc, điều này không hợp lý. Nơi này cũng không phải là Thuật quốc của bọn họ, cho nên, bọn họ không cần thiết phải làm vậy. “Lời nói này ta đã từng nghe trong hoa viên hoàng cung, chẳng phải Vân côngtử đã chứng thực được rồi sao?” Thánh nữ không hoảng hốt, không vội vàng nhìn Vân Thiển. “Đúng là Thiển đã từng chứng thực qua, nhưng,lần này Thiển hỏi, cũng không phải hỏi người đã ở hoa viên hoàng cung…”Con ngươi co rụt lại, nàng liên tiếp áp sát tới gần. Thánh nữ Thuật quốc lóe tia u ám, ngưng mắt nhìn nàng. Nói hết lời, Vân Thiển cũng không hề nói tiếp, chẳng qua, nàng lạnh lùngchuyển người đi, “Bất kể ngươi có phải là nàng hay không, nhưng nếu cácngười làm ra việc có nguy hại đến kế hoạch của Úy ca ca, ta nhất định sẽ không buông tha cho bất kỳ người nào của các người…” Nghe được lời ấy, cả ba người đồng thời run lên. Một câu Úy ca ca thân mật như vậy, làm cho sắc mặt Tây Lâu Mạch trở nên âmtrầm, nhìn về phía bạch y thiếu niên đột nhiên trở nên lạnh lùng trướcmặt. Bao nhiêu năm sau, khi hắn hồi tưởng lại lời nói ngày hôm nay củabạch y thiếu niên này thì hắn mới biết, có một ngày, những lời nói nàycũng sẽ được áp dụng trên người hắn, loại cảm giác lúc đó so với lúc này càng trở nên trầm trọng hơn. Thánh nữ Thuật quốc che mặt, không biết phải cảm thụ ra sao, đôi mắt hạnh kia híp mạnh cơ hồ như không thấy được kẽ hở. Tâm Cô Độc Úy vừa động, hắn vừa nâng tay lên định vui vẻ nắm tay nàng, VânThiển đột nhiên nhún một cái nhảy qua thuyền bên cạnh. “Đuổi theo!” Một tiếng hô ra. Cô Độc Úy nhướng mày, tâm tình cực kỳ tốt, lời Vân Thiểnvừa dứt, thân hình của hắn đã xẹt qua mặt hồ, theo phương hướng bọnngười vừa chạy trốn mà đi tới. Hai người cùng nhau sóng vai chạy như bay ra ngoài. Trên thuyền, Tây Lâu Mạch cũng không có đuổi theo, mà hắn chỉ thoáng nhìnqua thánh nữ Thuật quốc đang sửng sờ phía sau, rồi lại quay đầu tìm bóng dáng thuyền hoa của Tây Lâu Thiên. Dù sao, người bên trong kia là muộimuội mà thường ngày hắn rất yêu thương, nên không thể lơ là nàng mà đuổi theo cho được, ngoài ra, những người này đều không liên quan đến hắn,nên hắn cũng không có lý do để tham dự vào việc này. Con ngươi sâu hoắm nhìn về phía bóng lưng hai người vừa biến mất trên mặt nước, môi hắn mím chặt. Vừa chạm đất thì đập vào mắt hai người bọn họ là một đám người ồn ào náo nhiệt, tia lửa lấp lóe, tầng tầng hoa đăng di động. “Là hồng y nữ tử kia sao?” Nhìn đám người kia, Cô Độc Úy lười biếng mở miệng. Vân Thiển gật đầu một cái. Chính vì vậy, cho nên nàng mới đuổi theo, cho dù đuổi không kịp cũng phảiđuổi, hồng y nữ tử cùng với thánh nữ Thuật quốc trên thuyền kia tấtnhiên là có điều gì bí mật không thể cho người khác biết, cho nên nàngcàng thêm nghi ngờ. “Thiển nhi gấp gáp báo thù đến như vậy sao?” Cô Độc Úy lôi kéo nàng tựa vào vách tường vắng người, nhìn sâu vào trong mắt nàng. “Ta đây cũng là vì muốn tốt cho ngươi thôi, ngươi đừng có cả ngày lẫn đêmđều không đứng đắn như vậy được không, tương lai ngươi làm hoàng đế nhưthế nào đây?” Nhíu mày, Cô Độc Úy này không có giống Cô Nhật Quyết mộtchút nào cả, hoàng đế người ta lúc nào cũng nghiêm nghiêm cẩn cẩn, cólúc nào đùa giỡn như hắn đâu, mà hắn lại thường thường đưa ra bộ dạngkhinh bạc lười biếng này, nàng thật sự hoài nghi hắn có thể ngồi lênngôi vị hoàng đế đó được hay không nữa. Cô Độc Úy đột nhiên cười một tiếng, “Xem ra, Thiển nhi của ta đang gấp gáp để làm hoàng hậu đây mà” Vân Thiển trợn mắt nhìn hắn, “Ta là nam nhân, ngươi muốn hoàng hậu thì tìmnữ nhân khác làm đi!” Nói xong, nàng liền quay đầu đi ra bên ngoài. Sắc mặt không hề thay đổi, Cô Độc Úy bây giờ có chút vô lại, đi đến gầnnàng, đưa tay ra bắt lấy thân hình Vân Thiển, không cho nàng có cơ hộibước ra, “Thiển nhi không làm hoàng hậu, vậy thì ngôi vị hoàng đế này ta cũng không làm!” “Cô Độc Úy, ngươi buông tay ra…” Vân Thiển cóchút thẹn quá hóa giận. Hắn cứ như vậy thì tới lúc nào mới có thể đẩyđược người kia xuống đây, xem ra, nàng phải nên cách xa hắn một chút,hoặc là phải đối với hắn cứng rắn một chút. “Thiển nhi, khó cóđược cơ hội hai chúng ta ở cùng nhau như vậy, tối nay trước hết đừngđộng tới những chuyện này được không, thật tốt khi hai chúng ta ở cùngmột chỗ…” loại sự việc nguy hiểm như thế này, tốt nhất là nên giao chohắn, không cần nàng phải hao tâm phí lực, hắn sẽ đau lòng lắm a. Thân hình Vân Thiển sửng sốt, vẫn tránh thoát khỏi tay hắn, “Úy ca ca nếucòn tiếp tục như vậy nữa, ta thật sự sẽ vĩnh viễn không bao giờ xuấthiện ở trước mặt của ngươi nữa…” Vĩnh viễn… Cô Độc Úy cả kinh, sắc mặt tối sầm, “Thiển nhi, quân tử nhất ngôn, sao lại có thể tùy tiện…” “Cho tới bây giờ ta chưa từng thừa nhận mình là quân tử, nếu ngươi cứ tiếptục như vậy nữa…” cắn răng một cái, “ta thật sự sẽ đi ngay…” có như vậythì ngươi cũng sẽ không như bây giờ cứ lo lắng cho ta. “Đi thôi!Trễ một bước nữa là những người kia sẽ tìm được nơi ẩn thân đó!” Bất đắc dĩ lắc đầu, Cô Độc Úy vui vẻ bước đi ra ngoài. Sự thật chứngmình rằng, lời Cô Độc Úy là đúng, hắn vừa kéo nàng đi khỏi một lát, thìmột chút tung tích đã không còn, Vân Thiển lại lần nữa liếc ngang Cô Độc Úy một cái, là ngươi gây chuyện! Cô Độc Úy vô tội nhún nhún vai, bày tỏ chuyện này hoàn toàn không liên quan đến hắn “Thánh nữ Thuật quốc kia giờ phút này chắc cũng đã rút lui rồi, Thiển nhi,chúng ta có phải cũng nên trở về nghỉ ngơi rồi hay không?” Cô Độc Úy chỉ chỉ về phía trời tối. Vân Thiển lạnh lùng nhìn hắn một cái, cũng không quay đầu lại mà đi vào trong bóng tối, Cô Độc Úy cười hì hì nhìntheo nàng, nhưng Vân Thiển vẫn không quay đầu lại mà chỉ để lại bónglưng cho hắn, xem ra là tức giận không nhẹ rồi. Đang lúc bóng dáng của Vân Thiển đi xa, nụ cười kia trên gương mặt Cô Độc Úy đã bị thay thế bằng sự lãnh tuyệt, thấu tận xương. Vô số bóng đen vọt tới bên cạnh hắn, lặng lẽ đi cùng một hướng với hắn. Cô Độc Úy tung người qua tường cao, thân thể bay lên như ảnh quang, từ giờ khắc này trở đi, không một ai có thể uy hiếp bọn họ được nữa, không còn ai. Cô Độc Hồng...nhất định phải biến mất tại Thánh hoàng triều này Nhìn bóng dáng của hắn từ từ chìm vào trong bóng tối, nắm tay trong tay áotừ từ thả ra, nàng không thể trơ mắt nhìn hắn bắt Cô Độc Hồng, chỉ cóthể yên lặng núp phía sau lưng hắn, chỉ để nhìn. Nói nàng vô dụng cũngđược, nhưng cho dù Cô Độc Hồng như thế nào đi nữa, người đó chung quycũng có một thứ tình cảm không nên tồn tại đối với nàng, nàng không thểcứu, cho nên, nàng cũng chỉ có thể tránh. Nhã các. “Trờimau sáng quá, công tử người nên nghỉ ngơi đi!” Doanh Doanh lại một lầnthay trà nóng, nhìn người bạch y thiếu niên vẫn khăng khăng đứng bên màn lụa mỏng nơi cửa sổ. Vân Thiển lẳng lặng nhìn mảng đen ở phía chân trời, đầy phiền muộn. “Tại thời điểm này, huynh đệ bọn họ tự giết hại lẫn nhau, mà ta cái gì cũngkhông làm, chỉ có thể núp ở phía sau lưng như vậy, Doanh Doanh, ngươinói xem, có phải công tử của ngươi rất vô dụng hay không?” Nàng thảnnhiên thanh thuần, nàng xinh đẹp, nhưng lại mang một nỗi thê lương lạnhlùng. Khuôn mặt xinh đẹp của Doanh Doanh nhíu lại, “Nói bậy, thếnhân đều nói công tử là người làm loạn thế cuộc, nhưng ở trong mắt củaDoanh Doanh, người lợi hại nhất, công tử không giúp bên nào hết, là bởivì người tin tưởng năng lực của Nhị hoàng tử…” nếu Nhị hoàng tử không có năng lực, mà luôn để cho Vân Thiển giúp đỡ, đó mới khiến cho DoanhDoanh xem thường. “Hoàng gia, luôn luôn là vô tình như vậy, chodù là máu mủ chí thân, nhưng vì quyền lực tối cao, âm mưu, tàn sát…”Nàng hung hăng bóp ngón tay một cái, đôi mắt nhìn xa càng tăng thêm vàiphần rét lạnh, “Thanh Y bên kia có tin tức gì không?” Lắc đầu Vân Thiển quay đầu lại nhíu mày, trời đã sắp sáng rồi, sao Thanh Y vẫn chưa trở về? Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không? Một dự cảm xấu đột nhiên ập tới. “Võ công của Thanh Y không phải là người nào cũng có thể đánh lại, công tử người chờ thêm một chút nữa đi!” So với Vân Thiển,trong lòng Doanh Doanh càng gấp hơn mấy lần, Thanh Y ra ngoài đã hai bacanh giờ liền, đến bây giờ vẫn chưa có tin tức, nàng luôn cảm thấy cóchỗ nào không đúng. “Cũng bởi vì hắn làm việc quá mức tỉnh táo, nên ngược lại càng khiến người ta lo lắng…” “Nếu không thì công tử vào trong nằm một lát đi, để Doanh Doanh đi một chuyến xem sao!” Doanh Doanh lo lắng nhìn Vân Thiển. Vân Thiển không nói, vén một bên rèm lên. Bình minh Rốt cuộc trong lòng nàng vẫn không yên, mấy ngày nay liên tiếp xảy ra nhiều chuyện như vậy, nàng làm sao có thể an tâm được chứ. Trừ phi, người đáng chết đều đã chết. “Còn mấy canh giờ nữa thiên hạ đại yến sẽ kết thúc, công tử…” Vân Thiển đột nhiên kêu lên, “Doanh Doanh…” “Dạ” Doanh Doanh bị kêu bất thình linh nên có chút lăng lăng đáp lại. “Chiêu tập nhân mã, mau, tối nay chính là thời điểm chèn ép Thái tử, tối maimới thật sự là quan trọng…” Nói xong lời cuối cùng, khuôn mặt ngàythường luôn thanh nhã lạnh nhạt, trong nháy mắt như ngưng kết thành hànbăng ngàn năm, lạnh thấu xương tủy. Doanh Doanh kinh ngạc, ngẩng đầu. “Còn không đi mau!” “Dạ” Doanh Doanh lĩnh mệnh lui xuống, công tử như vậy, nàng chưa bao giờ gặp qua. Ánh mắt đầy sát ý, giống như nữ nhân trong bức tranh đang treo ở cửa chính lầu hai kia. Xuống đến chỗ lầu hai, Doanh Doanh không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía nữ nhânlạnh lùng trong bức tranh kia, thân thể nàng đột nhiên lạnh run, bướcnhanh đến mở cửa lắc mình đi ra ngoài. Vân Thiển đẩy cửa sổ trên lầu ba, nhìn Doanh Doanh đi xa, đóng cửa lại, mắt phát hàn quang. “Ba ba ba…” Cửa sổ trên lầu ba Nhã các sau khi được nàng đóng lại, trong nháy mắt lại bị mở ra toàn bộ. Người chưa tới nhưng cửa đã bị mở hết, nội lực thật kinh hồn! Vân Thiển híp mắt. Nhìn các cửa sổ tự động mở rộng, gió chợt nổi lên làm rơi tấm lụa trắngxuống đất, bạch y thiếu niên mở to đôi mắt mặc ngọc lẳng lặng nhìn chămchú, phía chân trời, một mảnh đen không thấy năm ngón tay. Tuy là mùa hè, nhưng cửa sổ mở rộng, làm gió mát thổi vào cũng khiến cơ thể run rẩy, gió thổi vào từng đợt, hoàn toàn tĩnh lặng. Trước khi bão táp kéo đến, bầu trời lúc nào cũng yên lặng. Bọn họ cứ như vậy, nghịch thiên mà đi lên, lại triệt tiêu mọi sự ngăn trở,những gian khổ trong đó nhất định là càng ngày càng nhiều, khó mà có thể tưởng tượng được. Cô Độc Úy, ngươi nên chuẩn bị cho tốt.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]