Hai bóng dáng đứng thẳng mặt đối mặt giằng co hết sức căng thẳng, kình phong qua đi, mọi thứ cũng dần dần trở nên rõ ràng.
Nhìn về phía bóng trắng kia, gương mặt lạnh như băng của Cô Độc Úy trong nháy mắt tan chảy, đôi môi hoàn mỹ kéo ra vẽ lên một đường cung tà mị
Máu đầy đất, hắn như vị vương giả đạp máu mà đứng lên, đưa mắt nhìn lên. Đó là loại ánh mắt nhìn người thương yêu của bậc vương giả, cuối cùng còn lưu lại một cái cười an tâm, trong tình thế tàn nhẫn như hiện nay, mà hắn còn cười ôn nhu đến thế, làm cho người ta có cảm giác hoảng hốt.
“Cuối cùng vẫn là do ta quá mức thiện lương, quá mức mềm lòng…” cho nên mới hại hắn mất tất cả, đến cuối cùng, bọn họ vẫn không chịu bỏ qua cho hắn. Vốn tưởng rằng, trong tương lại, nàng sẽ cùng Cô Độc Úy có thể sống cuộc sống tiêu diêu tự tại, không phải chịu bất cứ áp đặt nào của hoàng quyền. Nhưng nàng thực không nghĩ đến, cho đến cuối cùng, nàng vẫn phải bước lên con đường giết chóc này.
Đời trước, nàng từng đạp lên từng cổ thi thể mà đi lên, không có người nào rõ ràng hơn nàng, cái loại cuộc sống máu tanh đó, thật sự không tốt chút nào. Cho nên, đời này, nàng chỉ muốn sống thật yên lặng, tiêu dao mà sống qua ngày. Nhưng bất kể là đời trước hay đời này, hai bàn tay nhuộm đầy máu tươi, là điều mà nàng không thể tránh khỏi.
Cô Nhật Quyết hàn khí vây quanh, chắp tay phía sau, nhìn người bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-sung-than/1633449/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.