Sau khi ra khỏi cung, Vân Thiển liền trực tiếp trở về Nhã các.
Vậy mà, ngay sau thời khắc nàng bước ra khỏi cung, bên trong hoàng cung, đã bắt đầu hỗn loạn, người của Thái tử đã không kịp chờ đợi mà muốn xử tử Cô Độc Úy ngay.
Khi màn đêm buông xuống, bầu trời đêm nay tối đến nỗi khiến cho người ta cảm thấy khó thở, phảng phất từng mảng tối như muốn cắn nuốt cả vạn vật
“Công tử!” Doanh Doanh từ hành lang đi tới hậu viên, nhìn bạch y thiếu niên đang đứng chắp tay đứng bên bờ ao nhỏ kia.
Tối nay, mặc dù trời không trăng, nhưng người bạch y thiếu niên trước mắt có thể mang đến cho người ta cảm giác chói mắt, làm cho người ta không thể dời ánh mắt ra khỏi bóng dáng ấy, giờ phút này, trên người Vân Thiển, hơi thở tà mị đang tản ra khắp nơi
Vân Thiển thu hồi ánh mắt nhìn bầu trời kia, “Doanh Doanh, ngươi nói hắn sẽ thành công không?” Cô Độc Hồng là một Thái tử có đầy đủ thực quyền, còn hắn, lại là người bị phế vị, hơn nữa, động cơ của hoàng thượng làm cho người ta hết sức khả nghi, những việc này, làm cho nàng không khỏi nghi ngờ liệu người kia có gặp thất bại hay không
Doanh Doanh nghe vậy sửng sốt, mỉm môi cười, “Công tử thật tốt với Nhị hoàng tử!” tuy nói như vậy, nhưng nàng cũng có chút ganh tỵ.
Vân Thiển không biết như vậy có buồn cười không, “Như vậy không được sao? Ta cảm thấy trong mười năm nay, ngươi đối với ta tốt nhất vẫn là hắn…” mà nàng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-sung-than/1633445/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.