Nửa khuôn mặt trắng noãn lộ dưới mặt nạ , trong bóng đen mờ ảo , Vân Thiển có thể nhìn xuyên thấu qua ánh sáng kia , thấy một đôi gò má lãnh tuấn góc cạnh rõ ràng. Tựa hồ nghe được một số âm thanh từ phương xa truyền đến , mi cong rũ xuống , mặc ngọc ngươi khẽ động , một đôi con ngươi thâm thúy , đang nhìn hướng nàng đi đến khẽ nháy lên tia sáng lạnh cùng nhàn nhạt đau đớn.
Có lẽ là có chút mong đợi , nhưng , khi hắn thấy bóng dáng thanh mãnh đi tới từ bên hành lang dài kia , môi mỏng khẽ nâng lên một chút nụ cười tự giễu.
“Ngươi đã đến rồi!” đầu nép sau vách tường đen khẽ ngước lên nhìn bầu trời màu lam nhạt của tháng này. ( Nguyên văn: Là màu trắng nhưng từ này đúng nghĩa nên là lam nhạt.)( P/s: Có chút không hiểu câu này lắm.)
Ngươi đã đến rồi.
Ba chữ này khiến cho Vân Thiển đứng cách hắn mấy bước đột ngột dừng chân lại , trong lòng hơi lạnh , nhưng cũng không tới mức biểu lộ lên mặt , “ Hắn thế nào...." Cô Độc Hồng đợi mình , e là đã biết mình sẽ đến đây đi , lính gát cửa kia hẳn cũng là do hắn phân phó. Điểm này , để cho Vân Thiển ý thức được , Cô Độc Hồng của ngày xưa không còn tồn tại nữa , người đứng trước mặt nàng đây không phải là Cô Độc Hồng mà nàng từng biết.
Con ngươi đen nhánh của Cô Độc Hồng khóa chặt trên người nàng , một thân tuyết trắng như nàng trong đêm tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-sung-than/1633419/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.