Lâu Thất nhìn thấy đôi môi gợi cảm của hắn mở ra, hàm răng trắng bóng cắn thịt cá thơm mềm, sau đó đôi mắt nheo lại vì hài lòng, nàng bất giác nuốt nước miếng.
Thơm quá...
Nhìn ngon quá...
Nàng đói quá...
Khốn kiếp! Tại sao món ăn nàng vất vả bận rộn suốt nửa ngày để làm lại phải cho không kẻ khác ăn?
Trầm Sát cảm thấy đây chính là món cá nướng thơm ngon nhất mà hắn từng ăn! Hắn chưa bao giờ biết rằng, ở bên ngoài cũng có thể nướng được món cá ngon tới thế này, da thơm giòn, còn có một mùi hương lạ kỳ, sau khi cắn một miếng, thịt cá không hề cứng ngược lại còn rất mềm ngon, rất thơm và còn xen kẽ một ít vị chua hòa quyện với nhau thành vị ngòn ngọt, những mùi vị phong phú đó đang nhảy múa trên gai vị giác khiến người ăn nảy sinh cảm giác mãn nguyện.
Ánh mắt lướt qua thấy vẻ mặt ủ dột, tức giận của nàng, Trầm Sát khẽ nhíu mày, nếu là những cô gái khác, hắn đồng ý ăn đồ ăn cô ta làm chắc chắn cô ta sẽ vô cùng biết ơn và vui mừng, sao lại có thể không cam tâm tình nguyện như thế này chứ?
Từ trước tới giờ hắn chưa từng thấy ai biểu hiện ra nhiều sắc thái tình cảm ở trước mặt hắn tới vậy, thông thường không sợ hãi, kính sợ thì là lòng ái mộ của mấy cô gái mê trai, còn cả sự thù hận của kẻ thù kẻ địch. Những sắc thái tình cảm đó có lẽ hắn sẽ không để tâm tới, có lẽ khiến hắn thấy chán ghét,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-sung-ai/1262066/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.