Editor: camanlwoibieng
----------------%----------------
Độc Cô Ly tuy rằng hôn mê, nhưng tai vẫn có thể nghe được âm thanh, đoạn đối thoại này lọt vào tai Độc Cô Ly không thiếu một chữ.
Ngón tay thon dài nhợt nhạt nắm chặt chăn, cảm giác như mộng mà không phải mộng, trong lòng đau đến sắp rỉ máu.
"Tay hắn đang run rẩy."
Tiêu Tử Nghĩa là người tập võ, liếc mắt một cái liền biết Độc Cô Ly hiện tại vẫn có thể nghe thấy người khác nói chuyện.
Hắn nhìn khuôn mặt gần như không có huyết sắc của Độc Cô Ly, nhớ tới bộ dáng ngạo cốt bất khuất tựa như hoa Mai trong tuyết mùa đông ngày xưa của y, không khỏi có chút thổn thức.
Lý Thanh Vân cầm lấy bàn tay lạnh lẽo của Độc Cô Ly, tay hắn rất ấm áp, rất nhanh đã sưởi ấm tay Độc Cô Ly, cũng mau chóng xoa dịu bàn tay run rẩy của y. Một đôi mắt phượng chăm chú nhìn Độc Cô Ly, từ từ mở miệng: "Tiêu Tướng quân, vừa rồi nói đến đâu, tiếp tục nói."
Tiêu Tử Nghĩa dừng một chút, lập tức bẩm báo toàn bộ chuyện tác chiến ở Phong Đô Tấn Quốc.
"Phong Đô do chiến thần Hứa Thành tiếng tăm lừng lẫy Tấn Quốc đóng quân, thần và hắn từng nhiều lần giao chiến, vẫn bất phân thắng bại. Địa hình Phong Đô đối với chúng ta không tạo được nhiều ưu thế tấn công, cho nên thần có thể phải mất một tháng." Tiêu Tử Nghĩa nói, "Phó tướng Tiểu Thẩm chiếm lĩnh ba đô thành còn lại, nàng ở bình nguyên Xuyên Thành lấy ít địch nhiều, đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-phan-dien-sinh-ton-cong-luoc/3516786/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.