Editor: camanlwoibieng
----------------%----------------
Hiện tại ánh Mặt Trời nóng rực như lửa, sắc vàng trải thẳng xuống mặt đất, Ung Quốc đã bước vào mùa Hạ, thời tiết thích hợp để trăm hoa nở rộ.
Tiêu Tử Nghĩa dẫn quân đội giục ngựa đuổi theo trên đường phố Ung Đô thành, gió thổi lên áo hắn, mái tóc màu mực tùy ý bay múa, vài giọt máu trên mặt ngược lại càng làm tăng thêm khí khái nam tử. Cho dù bị thương cũng khó che giấu uy phong chiến thần.
Bỗng dưng, hắn giữ chặt dây cương, đột nhiên dừng ở giữa đường thành Ung Đô, nhìn qua nam tử áo đỏ chậm rãi đi tới từ phía đối diện.
Cẩm phục màu đỏ thẫm, dáng người như ngọc, mái tóc đen như sa bay lượn, cùng với mũ trùm theo gió phiêu tán ra, dưới mũ dính vệt máu loang lổ, lại tôn lên ngũ quan tuyệt diễm câu hồn, một đôi mắt phượng câu người lại tôn quý uy nghiêm.
Hô hấp của Tiêu Tử Nghĩa trong nháy mắt dừng lại một chút, khi hoàn hồn lần nữa, nhịp tim đã gia tốc. Hắn không kìm được mà luân hãm vào thân ảnh màu đỏ rực rỡ tuyệt diễm đó, trên thực tế, hắn nhìn cũng không dám nhìn thẳng Lý Thanh Vân. Vô luận là bởi vì thân phận, hay là vì cái gì khác.
Từng trận gió Nam ấm nóng, thổi lên hồng y câu hồn của người nọ, cùng với tiếng chuông dễ nghe ở mắt cá chân. Lòng bàn tay hắn mở ra, tượng trưng cho địa vị và quyền lợi chí cao vô thượng, huyết ngọc Ly Long Ngọc tỷ hiện đang nằm trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-phan-dien-sinh-ton-cong-luoc/3516764/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.