Editor: camanlwoibieng
----------------%-----------------
Trong gian phòng số một của khách điếm.
Bạch Cảnh Sách nhẹ nhàng thả Lý Thanh Vân xuống, hắn nhìn khuôn mặt tràn đầy tức giận của Lý Thanh Vân, kề sát tai hắn khẽ cười nói: "Tẩu tử. Đừng nhìn ta như thế. Bạch mỗ nhất định sẽ hầu hạ tẩu đến đỉnh."
Lý Thanh Vân đưa tay muốn đánh hắn.
Bạch Cảnh Sách vững vàng giữ chặt cổ tay hắn, trêu đùa nói: "Cửu Nhi, đánh một hai lần là niềm vui khuê phòng. Nhiều hơn nữa cũng không có ý nghĩa gì."
Ánh nến dâng lên, phản chiếu khuôn mặt tuyệt mỹ vô song của Lý Thanh Vân, dị hương xông vào mũi, chỉ một ánh mắt liền khiến tâm thần Bạch Cảnh Sách đại loạn.
Bạch Cảnh Sách nâng cằm hắn lên, tinh tế thưởng thức khuôn mặt của hắn, ý tứ trong mắt rất không đứng đắn, xem Lý Thanh Vân thành tiểu quan đùa giỡn. "Cửu Nhi, bộ dạng này của ngươi rất câu người. Ngươi đừng đi theo Độc Cô Ly nữa, thứ hắn có thể cho ngươi, ta cũng có thể cho ngươi. Nha?"
Trong mắt phượng Lý Thanh Vân chỉ có hai chữ lửa giận, hắn không giả câm nữa, môi đỏ hé mở: "Bạch Cảnh Sách, ngươi dám chạm vào ta, ta nhất định cho ngươi chết không có chỗ chôn."
Bạch Cảnh Sách kinh ngạc lại ngoài ý muốn. Nhưng hơn hết là vui mừng: "Hóa ra ngươi có thể nói chuyện. Chỉ là cổ họng này... Ha, bởi vì hôm qua bị A Ly giày vò mà hỏng rồi."
Dứt lời, hắn lại lấn tới, nắm chặt hai tay Lý Thanh Vân, trong ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-phan-dien-sinh-ton-cong-luoc/3516731/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.