Tịch Dao sau vụ mâu thuẫn đó đều không nói chuyện với Trầm Nghị. Hắn cho người làm món ngon, kì trân dị bảo đến tẩm cung nàng cũng không đổi được một ánh nhìn của nàng. Tịch Dao dù nuốt không trôi vẫn cố ăn một chút cháo sen, dù sao thì Trầm Nghị cũng là người làm nàng tức, cái thai này vẫn là hài tử của nàng.
"Dao Dao, nàng đang thách thức sự kiên nhẫn của ta có đúng không?"
Trầm Nghị đem bát chè vải tiến cống đập xuống bàn nhìn Tịch Dao một cách tức tối. Nàng vốn từ hôm đó đến giờ đều né tránh hắn, cung nhân đưa đồ đến không phải do hắn ban thì nàng gặng ăn, là đồ của hắn thì nàng không thèm liếc nhìn lấy một cái.
"Chàng có tư cách nói những lời đó với ta sao?"
Trầm Nghị tiến tới nắm chặt vai nàng, đôi mặt hẹp dài vô cùng căm phẫn, nhìn nàng như muốn giết nàng ngay tại chỗ
"Nếu không phải nàng đang mang hài tử, ta sẽ đem nàng làm ngay tại đây"
Trầm Nghị dù tức cũng phải nhịn nàng một phần, hắn liền bãi giá khỏi tẩm cung của nàng.
Tịch Dao nhìn theo bóng dáng hắn rời đi, lòng mang cảm giác nặng nề vô cùng. Nàng cũng yêu hắn, nhưng những việc hắn làm khiến nàng không thể nhắm mắt cho qua được
"Hoa nhi, có phải ta đang quá ích kỉ không?"
Cung nữ Hoa nhi kính cẩn cầm lấy bát chè, từ tốn đáp lại nghi vấn của nàn
"Bẩm nương nương, hoàng thượng suy cho cùng cũng là nghĩ cho người, nương nương suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-muon-doc-chiem-ta-/3619815/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.