Tối đêm, Tịnh Dao vác theo túi đồ đạc đi đến trước tường phủ, bộ dáng vội vàng lại sợ bị phát hiện.
"Tiểu thư, người nhất định phải đi sao"
Nha hoàn đứng bên cạnh mặt rũ xuống, ngăn cũng đã ngăn rồi, còn không phải bà cô đây quá cứng đầu sao.
"Ngươi giúp ta đưa bức thư cho nương, ta phải đi rồi. Bảo trọng nhé!"
Nói rồi hai đôi chân mảnh khảnh leo lên chiếc thang rồi chèo qua tường đáp xuống, chân không vững liền ngã dập xuống, tiếp đất bằng hai quả đào nhỏ.
"Aiya, mông của ta!"
Trước tiên là tìm một chỗ nương thân đã. Mấy ngày nay nàng đã đi khắp nơi nghe ngóng về một vị pháp sư sống trên núi, có thể mở ra cánh cổng vào một thế giới khác, tinh thông vạn vật.
Tịnh Dao trước giờ không mê tín, nhưng có cơ hội để về nhà thì dại gì mà không thử chứ. Một cô nương như Tịnh Dao một mình đi lên núi, cũng rất khó nhằn. Huống chi nàng lại là một cô gái trong một gia đình khá giả thời hiện đại, đã ăn sung mặc sướng cả một thời gian dài.
Nàng đi đến giữa chân núi, liền mệt mỏi muốn ngất.
Vừa hay có một cái hồ nhỏ, lại không có ai. Nàng muốn tắm rửa một chút.
Lớp y phục làm bằng lụa được cởi bỏ dần, làn da bạch ngọc dưới ánh trăng như phát sáng lên vậy, đẹp vô cùng.
Nàng mặt mày thỏa mãn, ngâm mình trong cái hồ nhỏ. Thân thể mảnh khảnh buông thõng.
Một lát sau lại có một người nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-muon-doc-chiem-ta-/3619798/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.