Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì cười lớn, sau đó nói rằng.
- Nếu bình thường ngươi làm như vậy, ta e rằng ngươi chắc chắn sẽ chết. Thậm chí người họ Thạch sau lưng ngươi cũng sống không nổi.
- Nhưng lúc này ngươi có ta đứng sau lưng, ngươi cứ thoải mái mà đập phá nơi này, mọi hậu quả ta sẽ gánh chịu.
Vũ Tuấn Kiệt vừa nói vậy, Thạch Khôn lúc này trầm tư nhìn về phía hắn một chút. Qua một lúc hắn cắn răng đứng dậy đi ra bên ngoài, thấy cảnh này Vũ Tuấn Kiệt hờ hững ôm theo hai tiểu mỹ nhân, cùng với đám thuộc hạ cũng đi ra bên ngoài xem kịch vui.
Đứng trên lầu hai, Thạch Khôn nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt đang nở một nụ cười bình tĩnh đứng sau lưng mình. Rồi lại nhìn thấy hơn chục tên hộ vệ vẻ mặt ngơ ngác, không hiểu chuyện gì xảy ra mà hắn lúc này hét lớn.
- Đập phá nơi này cho ta.
Nghe Thạch Khôn nói vậy, đám hộ vệ của hắn lúc này cũng hơi bất ngờ. Có điều đám này cũng không nói nhiều, bắt đầu tiến hành đập phá nơi đây. Các quan khách của nơi này, một câu không hợp thì đều bị bọn chúng đánh cho kêu cha gọi mẹ.
Nhìn thấy Minh Nguyệt Lâu loạn thành một đoàn, Vũ Tuấn Kiệt lúc này nở một nụ cười thú vị, nhìn về phía Thạch Khôn nói rằng.
- Thạch gia xem ra cũng không tệ đi, đám hộ vệ này vậy mà đều có cảnh giới võ tôn, thật sự khiến ta mở rộng tầm mắt.
- Đại nhân nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-le-van-cuong/3492007/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.