- Bạch huynh ngươi nếu không tham gia thì hãy dắt đám hộ vệ của ngươi rời đi. Ta lúc này muốn nói chuyện chung thân đại sự với tân nương Cẩm Tú của mình rồi.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì mỉm cười chắp tay với Trần Thiên Quân rồi nói rằng:
- Nếu như Trần huynh đã nói vậy thì ta tất nhiên là cũng lùi lại một bước. Có điều những người này cũng không phải là hộ vệ của ta. Vậy nên việc tranh đoạt tú cầu lần này, Trần huynh ngươi phải lấy ra bản lĩnh của mình rồi.
Lời nói của Bạch Thần Anh vô cùng rõ ràng và cũng khiến cho toàn trường trở nên trầm tĩnh đến đáng sợ. Đan Các một thế lực bá chủ tại trung vực, lại có người muốn cùng họ cướp tú cầu, đây chẳng khác nào đánh mặt Đan Các.
Có điều đều là những kẻ sống già đời, lăn lộn trên lưỡi đao liếʍ máu, ai lại dám xúc động vào lúc này cơ chứ. Cho dù là Trần Thiên Quân lúc này trong lòng đã muôn ngàn tức giận. Nhưng vẻ mặt của hắn vẫn cực kỳ ôn hòa, nhìn về phía đám người Vũ Tuấn Kiệt chắp tay nói rằng:
- Tại hạ Trần Thiên Quân thánh tử của Đan Các, không biết các vị huynh đệ là người ở đâu.
Trần Thiên Quân vừa nói vậy, lúc này Vũ Tuấn Kiệt chắp tay nói rằng:
- Gặp quá Trần thánh tử, chúng ta bất quá là một thế lực nhỏ tại Việt Châu mà thôi. Có điều đại ca của ta năm nay cũng gần 30, mà vẫn chưa tìm được ý chung nhân. Đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-le-van-cuong/3451734/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.