- Bạch Khắc Tiệp người lại ăn gian quân cờ của ta, ngươi muốn chết hả.
- Hừ, Vũ Mạnh Thông cái lão già giả chết 200 năm bây giờ xuất hiện, mắt ngươi còn mờ nữa, ta ăn gian lúc nào.
- Tốt tốt ngươi lão Bạch vậy mà quân cờ của ta cũng trộm, ngươi thật sự nghĩ rằng ta không làm gì được ngươi hay sao.
- Vũ lão đầu có bản lãng ngươi đến đây, ta muốn nhìn một chút. Họ Vũ các ngươi bế quan 200 năm, hiện giờ xuất thế ngươi đã cảnh giới gì rồi.
Hai ông lão nhìn như gần đất xa trời, không ngừng mắng mỏ lẫn nhau. Nhưng mà nếu như có cường giả ở đây, thì họ tuyệt đối sẽ phải run sợ. Bởi vì hai lão già này là hai vị võ đế hàng thật giá thật.
Đúng vậy Vũ Tộc vậy mà ẩn giấu 200 năm, sau đại chiến lần đó. Mà lần này Vũ Tuấn Kiệt được Vũ tộc đánh giá là người nối nghiệp, nên hắn rời đi tất nhiên có hộ đạo giả rồi.
Mà vị Vũ Mạnh Thông này, chính là một lão tổ của Vũ tộc. Lần này vừa lúc ông ta xuất quan, nên trở thành hộ đạo giả bất đắc dĩ của Vũ Tuấn Kiệt.
Về phía Bạch Khắc Tiệp, đây là lão tổ của họ Bạch, cùng một thế hệ với Vũ Mạn Thông. Họ cũng là bạn tốt ngày xưa, lần này ông ta cũng là hộ đạo giả cho Bạch Thần Anh đến đây lịch luyện.
Mới lúc trước khi hai người Vũ Tuấn Kiệt và Bạch Thần Anh nói chuyện với nhau. Thì hai lão giả này tất nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-le-van-cuong/3451726/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.