Sáng hôm sau, trời hãy còn tờ mờ sángnhưng ngự giá đã ở trước cửa Chiêu Dương Điện. Tranh tùy tiện thay xiêmy, nàng không kịp nhìn đến các nữ quan đang chờ hai bên đã vội vàng bước ra. Tình Sương Tình Tuyết chạy theo nàng, “Cô nương! Trời còn sớm nhưvậy, cô nương có việc gì quan trọng hay sao?”. Cả đêm Tranh bị “áp đảo”, thân thể mệt mỏi rã rời, nàng uể oải tựa người vào khung cửa nhìn ra hồ sen, lúc này tâm tình mới thư thả một chút.
“Lần đầu nhìn thấy hồ sen ta liền nghĩđến lúc được ngắm hoa sen nở ắt hẳn rất đẹp! Ta đoán thế nào hôm nay hoa cũng nở nên chạy nhanh đến xem, nếu bỏ lỡ thì thật uổng phí!”, Tranhquay đầu giải thích với các nàng, “Mau gọi các nữ quan đến đây, cảnh đẹp thế này rất hiếm thấy, hãy để mọi người cùng nhau chiêm ngưỡng!”
Tình Sương vui vẻ chạy đi, trong lòngnàng cảm thấy nhẹ nhõm. Từ lúc tiến cung tới nay, nàng rất ít khi trôngthấy cô nương hưng phấn như vậy. Sau khi mang áo choàng trong tay đưacho Tình Tuyết, nhắn nhủ nàng cẩn thận hầu hạ Tranh, Tình Sướng nhanhchân chạy đến Chiêu Dương Điện gọi các nữ quan.
Tình Tuyết phủ áo choàng lên người choTranh, nàng nhìn thấy trên làn da trắng nõn mịn màng của cô nương đầynhững vết xanh tím liền không khỏi đau lòng, “Có chút thô lỗ…!”, lời nói còn đọng trên môi liền nhận ra mình lỡ lời, nàng xấu hổ im lặng. Gươngmặt Tranh lúc này đầy vẻ phức tạp.
Đêm hôm đó, hắn vừa cuồng bạo vừa ôn nhumà cưỡng chế nàng suốt đêm. Thoạt đầu nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-hoa-mi/1617290/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.