Suy nghĩ câu nói của Tranh, mọi ngườikhông khỏi đăm chiêu. Tranh cũng không nói chuyện, nàng không biết mìnhcó phải vừa nói những lời không nên nói hay không, thật sự không cầnrước lấy phiền toái a! Trong lòng Tranh cảm thấy bất an, nam tử có đôimắt sắc sảo ngồi đầu bàn bên kia chợt lên tiếng, “Tiểu huynh đệ nói rấtcó đạo lý, nhưng không biết có biện pháp giải quyết nào hay không? Giathế của Vũ gia không nhỏ, nếu bọn họ thật sự khởi binh nổi loạn thìkhông dễ đối phó”
Tranh nghe vậy lại cúi đầu, nàng xiếtchặt cán quạt trong tay, trong lòng cảm thấy do dự. Thánh Cảnh Đế cũngkhông hối thúc, người ngồi đây nhưng tâm tư lại suy nghĩ miên man. Đốivới vấn đề liên quan đến Phiên Vương, bản thân hắn đã từng cân nhắcnhiều lần nhưng không tìm ra phương sách giải quyết. Văn võ bá quantrong triều đều tập trung tâm trí đối phó với kẻ địch ngoài biên cươngcùng tình hình thiên tai của Xuân Giang. Hắn thật không ngờ người thậtsự hiểu mình lại là một kẻ nam không ra nam, nữ không ra nữ. Hôm naynghe được chính miệng người này nói ra, trong lòng Hoàng Đế chấn động vô cùng.
Hắn không phải là người có lòng dạ hẹphòi, tất cả đều lấy quốc gia làm trọng. Thấy Tranh cúi đầu do dự, hắnbiết trong lòng người này đang có điều khó xử. Lại nói Thánh Cảnh Đếcũng không phải là người từ tâm, đã quyết là không nương tay, hôm naynếu là người nào khác thì e rằng hắn đã ra lệnh cho cẩm y vệ dùng nghiêm hình tra khảo, nhất định phải hỏi cho ra lẽ. Tuy nhiên, giờ phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-hoa-mi/1617285/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.