Lúc đó, nàng ta không để ý, sắc mặt thái hậu trở nên không vui. Nàng ta đặt hoàng hậu lên trước, chẳng khác nào nói hoàng hậu quan trọng hơn thái hậu. Nhưng ít nhiều gì nữ nhân này vẫn là nữ nhi của Sử bộ thượng thư, thôi thì nể mặt nàng ta vậy. Hoàng hậu cũng khẽ nhăn mặt, nàng ta làm vậy thì có vào cung khả năng sống cũng chẳng sống được. Thái hậu vươn tay, bộ mặt hiền từ, nhân hậu tưởng chừng là một vị phật từ bi:
- Được rồi\, ngươi đứng dậy đi. Ngươi có biết chữ không?
- Hồi Thái hậu nương nương\, thần nữ từng đọc qua nữ tắc và nữ giới rồi ạ. - Ngọc Nhiêu cúi người khẽ đáp\, thân hình nàng mảnh mai\, yểu điệu xinh đẹp quyến rũ.
Thanh Vy đứng bên cạnh mà ngạc nhiên mà cũng có chút khinh bỉ. Nữ nhân này, đúng là không hiểu lễ nghĩa gì cả, chưa tính việc xưng hô sai, việc này có thể tước quyền tuyển tú của nàng ta. Không những thế cử chỉ kìa, đừng nói là nam tử, ngay cả nữ tử như nàng cũng cảm thấy ngại ngùng, nàng ta làm thế trước mặt hoàng hậu khác gì nói bản thân là hồ ly tinh chuyên dụ dỗ nam nhân.
Qủa nhiên, hoàng hậu cũng không buồn để ý đến Ngọc Nhiêu nữa, nàng quay sang Trần Tình Diệp, đưa ngón tay thon dài hỏi:
Ánh mặt hoàng hậu quét một vòng qua y phục, cách trang điểm hay giọng nói của nàng, thế rồi ánh mắt nổi lên tia vui vẻ, nói:
- Mẫu hậu\, người xem. Trần thị này\, tính tình thoải mái\, dung mạo cũng xinh xắn đáng yêu. Thần thiếp rất thích\, chi bằng giữ lại cho nhi thần giải khuây.
Thái Hậu đang định hỏi Ngọc Nhiêu điều gì đó nhưng bất chợt lại bị Hoàng hậu gọi lại, cũng có chút không vui. Có điều ngay khi nhìn sang lại cảm thấy vui hơn nhiều. Thanh Vy cũng thấy Trần thị này thông minh thật, so với vẻ ngoài câu dẫn kia, dung mạo này có phần đơn sơ nhưng xinh đẹp hơn hẳn. Thái Hậu nở nụ cười:
- Được thôi\, hoàng hậu thích là được.
- Đa tạ Thái hậu nương nương\, hoàng hậu nương nương ân điển. - Trần Tình Diệp dập đầu đa tạ nhưng nét mặt lại không thích được nhập cung a.
Tiểu thái giám bên cạnh cất giọng nói đều đều hô to:
- Nữ nhi của Lễ bộ thượng thư Trần thị\, Trần Tình Diệp ban gậy Như Ý.
Tiếp sau đó, thái hậu đưa con mắt sang nhìn Thanh Vy, đồng tử bà có vẻ mở to hơn một chút, mỉm cười hiền từ hỏi:
- Nha đầu kia\, ngươi tên gì?
- Bẩm thái hậu nương nương\, thần nữ là nữ nhi của Phong tướng quân\, tự là Thanh Vy. - Nàng cung kính đáp\, rồi chợt nàng ngừng lại một chút\, giọng nói sau đó trở nên đôi phần trẻ con\, người khác nghe sẽ bảo nàng phạm thượng. - Với cả Thái hậu nương nương\, thần nữ đã 13 tuổi rồi\, không phải một nha đầu nữa đâu.
Thái hậu cùng Hoàng hậu có chút ngây lại. Trần Tình Diệp há hốc mồm nhìn, Huyền Nhữ ngạc nhiên không chớp mắt, Ngọc Nhiêu lắc đầu chán nản. Rốt cục, Thái hậu cũng bật cười thành tiếng, vui vẻ:
- Được được! Không phải nha đầu nữa\, vậy là gì?
- Hồi thái hậu\, thần nữ là một nữ tử xinh đẹp\, đương nhiên ạ. - Thanh Vy ngây thơ trả\, tự tâng bốc bản thân lên tận mây xanh.
Lần này, không chỉ thái hậu cười, mà đến cả hoàng hậu cũng cười tới đau bụng. Có điều, nữ tử đáng yêu như này, cho vào cung chẳng phải sẽ làm náo nhiệt một phen sao? Mà nàng, lại thích náo nhiệt!
- Đúng đúng\, ngươi là người xinh đẹp nhất\, xinh đẹp nhất. - Hoàng hậu cười híp mắt\, nhìn cũng biết thích thú vô cùng. Mãi cũng có kẻ để lại cho nàng dấu ấn rồi.
- Mà ngươi... Là biểu muội của Nhạc quý phi? - Thái hậu chỉ tay hỏi.
- Vâng ạ. Thần nữ là biểu muội của Qúy phi nương nương. - Nàng đáp.
Công công thấy Thanh Vy được hoàng hậu và thái hậu yêu thích liền hô to:
- Nữ nhi của Phong tướng quân\, Phong Thanh Vy ban gậy Như Ý.
Đến khúc này, nàng đớ ra. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Nàng nhập cung rồi, nàng thật sự nhập cung rồi. Sao chuyện này có thể xảy ra được? Nàng không tin, nàng biểu hiện chưa tốt sao? Ta ngàn vạn lần không muốn nhập cung a!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]