Đến tận giờ *Hợi*\, Thanh Vy mới vác xác trở về\, đương nhiên là trọng bụng đến một chút điểm tâm cũng không có. Nguyệt Tâm Vũ vốn không thích ăn đêm\, Thanh Vy sang giờ này chả có gì ăn là đúng rồi. Thanh Vy cũng khá hậm hực với con Lục\, nó đã cam đoan là có đồ ăn nhưng giờ về bụng lại rỗng tuếch.
Ở Đông các, An Lạc, cung nữ tam đẳng của Nhạc quý phi đang đứng chờ, nhác thấy Thanh Vy, con Ban cùng con Lục đi vào liền đứng dậy hành lễ:
- Nô tỳ thỉnh an Phong thải nữ\, thải nữ vạn an.
Thanh Vy thấy vậy nhưng cũng chẳng nói gì, thả mình xuống chiếc ghế Mỹ Nhân, nghịch ngợm chén trà một hồi rồi mới liếc lên, nặn ra một nụ cười công nghiệp, dù sao An Lạc cũng là người cũng hoàng hậu, lấy lòng nàng ta cũng chả được ích gì:
- Miễn lễ.
Dáng vẻ của nàng làm An Lạc không vui thấy rõ, vẻ nhiệt tình trên khuôn mặt bà dần giảm đi phân nửa. Qủa thật, nhìn dáng vẻ kiêu ngạo ngồi xuống, còn để tiền bối đứng thỉnh an một lúc lâu, muốn yêu thích e rằng cũng khó. Thanh Vy nhếch môi cười, nụ cười như có như không:
- An Lạc ngươi\, đêm hôm thế này còn đến đây làm gì?
- Hồi tiểu chủ\, Nhạc quý phi nương nương nhớ người thích ăn bánh Quế Hoa ngó sen\, nên bảo nô tỳ mang sang đây một ít. - Mặc dù trong lòng có bất mãn\, nhưng ngoài mặt bà vẫn cung kính đáp.
- Ngươi thay ta cảm tạ nương nương. -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-cuong-sung-phi/2769718/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.