Mắt thấy các phi tần đã ra khỏi Từ Ninh cung, Thái hậu mệt mỏi đứng lên, quay sang Tố An cô cô mà thở dài:
- Ai gia thật nhức đầu với đám nha đầu này mà. Sao tiên đế đi rồi\, hoàng hậu nương nương cũng đã cưỡi hạc đi theo\, tại sao lại bỏ ai gia ở lại với đám chích chòe này? Sao không đưa ai gia đi theo chứ?
Thái hậu buồn bã thở dài thườn thượt, Tố An cô cô bật cười:
- Thái hậu nương nương\, đám nha đầu mà người nói chỉ nhỏ hơn người nhiều nhất 19 tuổi thôi. Với cả nương nương cùng tiên đế nào có cưỡi hạc đi đâu xa\, chỉ là cưỡi hạc tới Hành cung chơi thôi mà.
- Trời ạ! Cái gì mà cưỡi hạc cơ chứ\, bọn họ đều muốn lừa ai gia. Nếu không phải bản thân đích thực đã tới Hành cung\, thấy hai người đang chèo thuyền trên hồ thì ai gia cũng không tin. Bọn họ vậy mà lại lừa tất cả triều thần\, hậu cung để đi yêu đương\, bỏ mặc ai gia ở đây. Ai gia bây giờ đáng lẽ phải đang ở Hành cung tung tăng chơi đùa mới đúng. - Thái hậu rầu rĩ. 10 năm trước bà vào cung\, mang tiếng là tú nữ; mặc dù là già nhất; nhưng hoàng thượng với hoàng hậu cứ coi nàng như một cái lá chắn để đỡ những tai tiếng trong cung. Bà vốn chẳng yêu đương gì với Hoàng thượng\, bà đời này chỉ yêu một người\, chỉ là người đó đã thật sự cưỡi hạc về trời rồi.
Tố An cô cô thấy bà lại lần nữa hồi tưởng về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-cuong-sung-phi/2769711/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.